×
×

Đ-uổi khéo mẹ chồng về quê, giờ tìm 10 giúp việc chẳng ai ưng ý, em muốn bà quay lại mà khó quá, chẳng biết mở lời sao cho vừa

Em cá ở đây 10 người thì có đến 9 người là ngại cảnh sống chung với mẹ chồng. Bản thân em cũng vậy. Vợ chồng em thì cùng quê, nhưng đều lên thành phố làm việc. Ngay từ khi yêu nhau, em đã nói với chồng, rằng anh phải mua được nhà thành phố và đồng ý là em sẽ không làm dâu thì mới tính đến chuyện đám cưới.
Đuổi khéo mẹ chồng về quê, giờ tìm 10 giúp việc chẳng ai ưng ý, em muốn bà quay lại mà khó quá

 Ảnh minh họa

Thế rồi trước khi cưới, bố mẹ chồng cũng bán đất ở quê để mua cho bọn em căn chung cư. Lúc ấy ông bà bảo giao vốn cho hai đứa cái nhà nên cứ thoải mái đứng tên cả hai. Vậy nên trên giấy tờ, nhà là của em. Còn thực chất tiền là do bố mẹ chồng bỏ ra hết. Nói vậy để mọi người cũng hiểu là mẹ chồng em bản chất tốt tính, vì con vì cháu. Bản thân em cũng biết bố mẹ chồng luôn đối tốt với mình. Nhưng các cụ bảo rồi, xa thì không sao chứ gần lại mới nảy sinh nhiều vấn đề. Vì thế mẹ chồng em lên chơi vài hôm thì được, bà ở lại lâu là em cũng sợ lắm. Hai thế hệ sống chung một nhà, ít nhiều cũng có những cái không hợp lý chứ.

Chẳng nói đâu xa, tính em thì hơi bừa bộn nên nhà cửa không được gọn gàng lắm. Mẹ chồng em lên ở, cứ sáng ra là bà lại lau dọn lục đục làm em không ngủ nổi. Em bảo mẹ cứ để đó, lúc khác làm sau cũng được. Bà lại trả lời:

“Không dọn thì rác ngập lên đến đầu à? Con cứ ngủ đi, để đó mẹ dọn cho”.

Thực ra em cũng muốn ngủ lắm chứ. Nhưng mẹ làm ồn thế, làm sao mà em ngủ cho nổi. Rồi sau khi em sinh con nữa, mẹ chồng cũng có nhiều quan niệm dạy cháu sai lầm khiến em đau hết đầu. Bác sĩ đã bảo trẻ con dưới 6 tháng thì không cần uống nước vì sữa mẹ đã đủ nước rồi. Vậy mà mẹ chồng em cứ băn khoăn chuyện này mãi. Cứ đi ra đi vào thắc mắc:

“Con có chắc là không cần cho uống nước không? Cho ti xong thì phải nhấp cho con ngụm nước để nó còn tráng miệng chứ. Mẹ nuôi 3 đứa con đứa nào cũng uống nước từ khi mới đẻ cả. Vậy mà có làm sao đâu”.

Có lần em thấy mẹ chồng lén nhấp môi cháu uống nước. Mất bình tĩnh quá nên em nói bà vài câu:

“Con đã dặn mẹ rồi, con của con thì cứ để cho con chăm. Nó có như nào thì con chịu trách nhiệm. Mà đợt này con cũng ra tháng rồi, bố ở nhà có một mình. Mấy hôm nữa mẹ về với bố cho vui, nhà cửa đỡ thiếu hơi phụ nữ”.

Nói xong em cũng thấy mình hơi quá lời. Nhưng đúng là vài hôm sau, mẹ chồng em về quê thật các chị ạ. Em biết là bà chạnh lòng và buồn nên mới quyết định về vội vàng như thế.

Mẹ chồng về quê được vài hôm thì em thấy mình nhiều việc quá. Con nhỏ nhưng quấy, thành ra mình chẳng có thời gian mà ngủ nghỉ. Em đành đăng tìm người giúp việc. Lúc đầu nghĩ chỉ cần trả cao hơn giá thị trường một chút thì sẽ có người ưng ý. Nhưng em nhầm rồi các chị ạ.

Chẳng biết giúp việc thời bây giờ khó tìm hay số em nó đen nữa. Nhưng mấy người đầu đều siêng ăn nhác làm. Em bảo hâm sữa để pha cho con uống mà cả 10 phút chưa xong, đến lúc pha xong kiểm tra thì chẳng đúng tỷ lệ. Mất công em phải đổ đi làm lại từ đầu.

Mấy người sau thì lại hay có tính ăn cắp vặt. Hoặc cứ hở ra cái gì là lại xin để mang về quê. Đồ em dùng chưa hết đã hỏi:

“Này, cái lọ kem còn có ít. Cô xin về cho con gái nhá. Nó đang tuổi dậ‌y th‌ì, mụn mọc rõ nhiều”.

Các chị tin không, đến giờ phút này em đã thay giúp việc 10 lần chỉ trong 4 tháng đấy. Tiền thì trả hơn người khác, vậy mà chẳng tìm được ai như ý khiến em cũng chán. Đã vậy còn mất thời gian nữa chứ, bởi suốt ngày cứ phải đăng tìm người rồi lại phỏng vấn. Khi họ đến thì dạy việc cho cũng hết cả ngày chứ có ít gì đâu. Nghĩ đi nghĩ lại đúng là chẳng ai bằng mẹ chồng em cả. Nhìn mấy cô giúp việc thời giờ cứ đụng đến việc là làm qua loa, em lại nhớ những ngày có mẹ chồng ở cạnh. Nhà có trẻ con nên lúc nào bà cũng lau dọn sạch sẽ. Quần áo em thay ra, mẹ cũng giặt thơm tho rồi tự mang vào phòng cất, nói chung là em chẳng phải đụng tay làm bất cứ việc gì. Nhưng vì đợt trước em lỡ nói hỗn nên đến giờ, mẹ chồng em vẫn chưa lên thăm cháu thêm đợt nào.

Hôm vừa rồi em cũng than thở chuyện người giúp việc rồi ngỏ ý muốn mẹ chồng lên đỡ đần ít hôm. Bà từ chối luôn:

“Thôi con ạ, con thuê giúp việc cho nó chủ động. Mẹ già rồi, chân tay lọ mọ. Mà như con nói đấy, để bố ở nhà một mình không yên tâm, lại chẳng có hơi phụ nữ. Cho nên biết là vất vả nhưng các con cố gắng nhé!”.

Biết có ngày này thì lúc ấy em đã giữ mẹ chồng bằng được rồi. Các chị ơi, giờ em nên thuyết phục thế nào để bà quay lại đây? Chứ để một mình chăm con, chắc có ngày em trầm cảm mất.

Related Posts

Our Privacy policy

https://tinhay8.com - © 2024 News