Thật lòng tôi và vợ không cần bà làm gì hết nhưng ít nhất cũng nên có mặt ở nhà vào một ngày như vậy chứ?
Tôi là con trai trưởng nên từ ngày mới 16, 17 tuổi bố đã dạy tôi phải tự có trách nhiệm trong những ngày cúng giỗ. Bố từng nói đây là nét đẹp truyền thống, lúc sinh thời ông vẫn luôn chỉn chu trong từng ngày giỗ cúng gia tiên.
Có lẽ những điều ông đã dạy dỗ ăn sâu vào tư tưởng suy nghĩ của tôi. Kể từ ngày còn thanh niên trai tráng cho đến lúc lập gia đình rồi có con tôi đều cẩn thận nhớ những ngày giỗ của các cụ, không làm được mâm cao cỗ đầy thì cũng cố gắng có được mâm cơm mặn, đĩa trái cây, mấy bông hoa tươi để tỏ lòng nhớ cội nguồn.
Vợ tôi là người phụ nữ của gia đình, cô ấy không khéo ăn khéo nói, nhiều khi cứ lầm lì nên ít khi được lòng ai. Thế nhưng 20 năm là vợ là chồng, chúng tôi chưa từng chê trách nhau điều gì.
Tôi không phải người hoàn hảo, tôi có tính cách khá gia trưởng nhưng luôn cố gắng cân đối mọi thứ để không làm ảnh hưởng đến người phụ nữ của mình. Thật may làm sao, vợ tôi luôn thấu hiểu cho chồng, bù lại tôi luôn cố gắng trở thành người đàn ông có thể chăm lo, bảo vệ được cho vợ con.
Bố tôi đã ra đi được 6 năm. Kể từ đó mỗi năm đến giỗ bố, mấy anh em dù mỗi đứa làm ăn kinh tế một nơi, thậm chí cậu út còn đang làm ăn ở nước ngoài cũng luôn sắp xếp về để đại gia đình có được một ngày đông đủ. Đây chính là tâm niệm của bố tôi khi còn sống.
Tôi luôn biết bản thân mình có chút gia trưởng nhưng tôi là người biết đúng biết sai. Sáu cái giỗ đã trôi qua, dù tôi chưa từng yêu cầu nhưng vợ tôi vẫn luôn tự cho rằng đấy là việc dâu trưởng phải làm. Cô ấy lo toan tất cả mọi việc từ việc cúng bái ra sao đến tiếp khách khứa thế nào. Bao nhiêu năm trôi qua như thế cô ấy đối nội đối ngoại đều chỉn chu từng chút một. Tôi tự biết mình phải may mắn thế nào mới gặp được một người phụ nữ như thế.
Thế nhưng cứ mỗi lần giỗ bố là một lần tôi cảm thấy tức giận và bất bình. Sự bất bình đó năm nay tôi đã quyết định không giữ trong lòng nữa mà phải nói ra. Phần vì không thể để nó tiếp tục tái diễn, phần vì tôi muốn đòi lại công bằng cho vợ mình.
Chuyện lo toan cúng giỗ bao năm nay cứ một mình vợ tôi phải làm hết. Sau này, hai đứa con của tôi chúng nó lớn lên thì liền lao vào giúp mẹ. Cúng giỗ thì đông người, mỗi người một chân một tay thì đỡ được việc chứ cứ để ba mẹ con è cổ ra làm thì cực kỳ vất vả.
Thôi thì tôi cũng chẳng cần mẹ phải làm gì vì bà đã có tuổi rồi, thế nhưng ít nhất thì lên mâm cúng cho ông buổi trưa bà cũng nên ở nhà thắp cho người chồng quá cố của mình một nén hương chứ?
Đây vốn dĩ là vấn đề tế nhị nên tôi không muốn nói suốt nhiều năm nay. Bà tuy có tuổi nhưng vẫn rất khỏe mạnh. Mà kể cả nếu như bà không làm gì thì ít nhất cô út cũng nên sang giúp đỡ anh chị một chút. Đằng này bà và cô út lại biệt tăm cả một ngày trời. Đấy là chưa nói việc cúng giỗ đáng ra bà mới là người phải đứng là chỉ đạo con cháu làm mới đúng chứ?
Tôi suy nghĩ rồi quyết định gọi cô út ra nói chuyện trước. Việc giỗ bố là việc chung của tất cả từng ấy đứa con chứ không riêng gì ai hết. Nếu cứ cái kiểu kệ hết đùn đẩy việc cho vợ con tôi thế này thì từ năm sau tôi sẽ chỉ làm duy nhất mâm cúng chứ không vẽ vời ra nhiều mâm mời nhiều người nữa!
Kế đó tôi ngồi xuống nói chuyện với bà dù biết chưa chắc bà đã hiểu đúng ý con cái đâu. Có khi nói xong lại chụp mũ con cái nhưng việc nói thì tôi vẫn phải nói.
Ban đầu thì vợ tôi gàn vì đằng nào bao nhiêu năm rồi vẫn vậy thì cứ để vậy đi, nói ra rồi lại thành rách việc. Thế nhưng vợ tôi càng nhún nhường biết trước biết sau thế thì tôi lại càng phải công bằng cho vợ con.
Tôi cũng xác định luôn nếu cô út và bà có thái độ gì quá đáng hơn thì thôi từ năm sau tôi cứ đúng 1 mâm cúng bố chứ không bày vẽ ra làm khổ vợ khổ con nữa.
Tôi thật sự cũng chẳng còn cách nào vẹn cả đôi đường hơn nữa…
News
Làm việc tại viện dưỡng lão tôi lân la yêu rồi cưới luôn ông lão U90 giàu có làm chồng. Lúc cuối đời chia tài sản, ông di chúc cho tôi căn biệt thự 50 tỷ còn các con chỉ được thừa kế 300 triệu đồng nhưng khi lật đống giấy nhà đất thì h-ú v-ía…
Kết hôn với một người đáng tuổi ông mình, cô gái trẻ không chút e ngại mà tỏ ra vô cùng hạnh phúc. Ngày 12 tháng 9 năm 2020, một đám cưới đặc biệt diễn ra tại một quận ở…
Chia tay chồng thiếu gia, Hòa Minzy khẳng định sẽ cân cả thế giới cho con
Hôm nay (ngày 19/2) chắc chắn là một ngày không vui đối với fan của gia đình Hoà Minzy, bởi nữ ca sĩ đã chính thức xác nhận chia tay ông xã thiếu gia sau 5 năm bên nhau. Dù chia tay…
Hòa Minzy: ‘Em cũng chưa được mặc áo cô dâu, chưa được dạm ngõ, hay người ta đến hỏi cưới mình bao giờ’
Khi tham gia talkshow TalkSoul, Hòa Minzy đã có những chia sẻ về chuyện tình cảm khiến người hâm mộ đặc biệt quan tâm. Sau khi trải qua biến cố, giọng ca sinh năm 1995 cho biết bản thân là một người tin…
Mang tiếng vì không chu cấp tiền cho bé Bo để mình Hòa Minzy vật lộn nuôi con, thiếu gia Minh Hải đáp một câu không thể mượt hơn
Xuất hiện tin đồn Hòa Minzy chia tay với 2 bàn tay trắng nuôi con. Sau khi chia tay thiếu gia Minh Hải, Hòa Minzy làm mẹ đơn thân, một mình nuôi dưỡng con trai và chưa từng để lộ…
Ở quê chăm bố ốm cả tuần nay, khi vừa trở về nhà thì con trai cứ bảo ‘hôm nào ngủ cũng có một bà ngủ cùng con’. Đêm đó đợi lúc con ngủ tôi lên phòng thì s-ởn g-ai ố-c với cảnh tượng trước mắt
Về đến nhà thì cửa khóa trái, tôi bấm chuông liên tục mãi một lúc sau anh mới ra mở cửa nhưng đứng phía sau là một cô gái trẻ. Tôi lặng người, mặt anh tái nhợt, miệng lắp bắp…
Đang cần m-á-u cứu con mà chồng hợp nhóm m-á-u vẫn nhất quyết không chịu hiến. Đến khi bị cả nhà q-uát, anh tuyên bố thẳng lý do, tôi và mẹ chồng bủ-n r-ủ-n tay chân
Nhưng mẹ chồng tôi lại không thể chấp nhận chuyện này. Từ khi biết mọi chuyện, bà một mực muốn chồng tôi ly hôn, làm khó mẹ con tôi. Tôi và chồng lấy nhau đã hơn mười năm mới có…
End of content
No more pages to load