Bao năm qua, tôi nhịn Lưu nhiều rồi dù anh rất vô trách nhiệm. Thế nhưng, lần này con đang ốm, chồng vẫn chỉ chăm chăm lo ôm tiền về quê thì quả thật quá sức chịu đựng.
Hồi mới cưới, tôi và Lưu ở bên nhà bà ngoại tôi để tiện bề chăm sóc. Bà đã già, lại hay ốm đau vặt. Bố mẹ tôi thì vẫn ở khu tập thể cách đó không xa, cách ngày mới qua chơi. Có thể vì thế nên Lưu không mấy thoải mái, anh luôn than thở với tôi rằng chẳng khác gì đi ở rể. Tôi cũng phần nào cảm thông với chồng nên luôn cố gắng làm mọi thứ để anh thấy vui. Hình như vì thế nên tôi luôn mang tâm thế chịu ơn Lưu mà nhún nhường trong suốt những năm tháng chung sống.
Được khoảng 8 tháng, bà ngoại tôi mất. Căn tập thể cũ ấy nghiễm nhiên sang tên đổi chủ cho tôi và Lưu. Chẳng phải lo chỗ ăn, chỗ ở, Lưu đi làm lương cao nhưng không bỏ ra được đồng nào. Tới giờ là tròn 3 năm bên nhau, con út cũng 9 tháng rồi mà sổ tiết kiệm đều là tiền tôi. Còn Lưu, anh gửi sạch về quê cho bố mẹ chồng.
(Ảnh minh họa)
Tôi có đòi hỏi thì anh lại kiếm cớ trách móc: “Mình nhà có rồi, lương em thì cao, anh gửi 1 chút về cho bố mẹ có gì là sai? Mỗi lần về quê em không thấy thương họ à?”
“Thương, thương thì anh phải cố mà làm lương cao hơn rồi gửi cho chứ. Đây anh gửi sạch về quê, thế tiền nuôi con, rồi ăn uống hàng ngày nữa, chẳng lẽ chỉ trông vào lương em?” – Tôi vẫn nhẹ nhàng giải thích.
Lưu chỉ thờ ơ, bảo mỗi tháng sẽ đưa tôi 5 triệu để khỏi kêu ca. Chính xác anh nói như thế. Vậy mà không hiểu sao tôi vẫn gật đầu và hài lòng với cái sự bố thí ấy của chồng. Trong khi việc anh đưa tiền để ăn uống, nuôi con, trang trải chi phí sinh hoạt là hiển nhiên. Vậy mới noi tôi khờ!
Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó… Suốt ngần ấy thời gian tôi nhẫn nhịn, làm mọi thứ trong gia đình, chịu trách nhiệm chính kiếm tiền và chẳng hề kêu than. Thế nhưng cho tới thời gian gần đây, khi có thêm một đứa nhỏ thì tôi cảm thấy chán nản.
Con không phải mình tôi sinh ra nhưng Lưu đúng là chẳng chút quan tâm. Anh chỉ phụ tôi được 1 lúc khi tôi nấu ăn rồi mặc kệ, 2 mẹ con làm gì thì làm. Tiền anh cũng chẳng đưa hơn, thậm chí có tháng còn ít đi vì bảo doanh thu giảm. Trong khi đó, 5 tháng tôi nghỉ thai sản ở nhà hầu hết sống bằng tiền tiết kiệm. Rồi khi đi làm lại, tôi bị giảm lương, con ốm đau các kiểu. Hàng loạt vấn đề khiến tôi rất áp lực. Nói mãi rồi nhưng Lưu chẳng có dấu hiệu gì là sẽ chia sẻ gánh nặng với vợ.
Nhiều đêm ôm con trong lòng, nhìn chồng quay lưng ngáy o o mà tôi rơi nước mắt. Mình cũng tới nỗi nào đâu, ưa nhìn, gia đình tạm ổn mà đi lấy anh chồng vô tâm, vô trách nhiệm. Cưới chồng mà như nuôi thêm 1 đứa con to xác trong nhà vậy, thật sự mệt mỏi.
Tuy nhiên, mâu thuẫn lên tới đỉnh điểm là thời gian gần đây, tôi quyết định nghỉ việc và tập trung bán hàng online. Tôi vốn túc tắc kinh doanh từ xưa, nhưng giờ tôi dốc sạch tiền bạc vào làm và Lưu phản đối ghê lắm.
Nào ngờ vừa đổ hết vốn liếng làm ăn thì con tôi lăn ra ốm. Thằng bé sốt hầm hập, quấy khóc cả đêm. Tôi đã cho uống thuốc mà không khỏi, nói Lưu đưa đi viện thì anh lại bảo: “Em còn tiền đó không?”
Tôi biết anh vừa nhận lương, bảo chồng lấy tiền đó thì anh chối đây đẩy: “Tiền này anh bảo về mua cho bố mẹ bộ bàn ghế với lắp điều hòa rồi. Tiền em thì đổ vào lấy hàng, cuối tuần anh về quê không có thì làm sao?”
Tôi nghẹn ngào không nói nên lời thì Lưu lại cố thuyết phục thêm: “Trẻ con ấy mà, sốt tí mới nhanh lớn. Kệ nó, em cho uống ít thuốc hạ sốt là ổn thôi”.
Nghe câu nói đầy sự vô trách nhiệm từ chồng, tôi đã đưa ra quyết định bảo thân không ngờ tới. Ly hôn!
Tôi chỉ tay vào mặt Lưu, gằn giọng nói từng câu: “Anh cút khỏi đây! Tôi sẽ sớm gửi anh đơn ly hôn thôi. Một người chồng, người cha vô trách nhiệm thế tôi nhịn đủ rồi.”
Bị tôi đuổi đi, Lưu mới sực tỉnh 1 ngộ. Anh đổi giọng nói sẽ cùng tôi đưa con vào viện, nhưng tôi không cần mọi người ạ. Tôi gọi bố mẹ đẻ qua đưa, cuối cùng tôi cũng dám nói thật với ông bà thay vì bênh vực người chồng vô tâm. Và chuyện ly hôn, dù tôi đưa ra lúc nóng vội nhưng tôi thấy nó thật sáng suốt!
News
Cuối cùng, sau 3 năm ngày NSND Công Lý gặp biến cố về sức khỏe, vợ trẻ kém 15 t/uổi cũng chịu đề cập đến chuyện s/i/nh con: Tin vui liệu có phải đã rất gần?
Những chia sẻ của vợ NSND Công Lý về kế hoạch sinh con nhận được sự quan tâm lớn từ công chúng. Tính đến thời điểm hiện tại đã là hơn 3 năm kể từ ngày NSND Công Lý bị…
Trời ơi, có ai mà ngờ được bà trùm thẩm mỹ Mailisa mà cũng có ngày này cơ chứ: Ngỡ ngàng đến xót xa luôn!
Bà chủ chuỗi thẩm mỹ viện Mailisa gặp vấn đề về sức khoẻ trong chuyến đi từ thiện tại tỉnh Cao Bằng. Những hoạt động từ thiện khắc phục thiệt hại bão lũ của vợ chồng Phan Thị Mai – Hoàng Kim…
Hiếm muộn gần chục năm nay bỗng thấy giúp việc ‘ch/ử/a ễ/nh b/ụ/n/g’, tôi mừng thầm trong lòng rồi ngày đêm chăm sóc mong ngóng, nào ngờ 9 tháng sau lại ‘k/i/nh h/ã/i’ khi biết tác giả cái t/h/a/i không phải của chồng mình
Tìm người xa lạ chi bằng nhờ người thân cận. Biết Xuân cũng đang khó khăn kinh tế, tôi ngỏ lời nhờ giúp đỡ. Thế rồi cô bé ấy đồng ý, miễn là sau chuyện này, tôi sẽ bồi dưỡng…
Nửa đêm tỉnh giấc, tôi nghe tiếng nước chảy không ngừng trong nhà tắm còn chồng thì biệt tăm, vừa mở cửa kiểm tra thì s/ố/c ng/ấ/t khi thấy anh đang mải mê thú nhận điều k/inh h/oàng
Tôi sững người nhìn những lời yêu đương họ nói với nhau. Chồng tôi biết không giấu được nữa nên đã thú thật đang yêu một người phụ nữ khác. Dù vợ chồng tôi không quá giàu có, nhưng có…
Vốn là tiểu thư nhà bán vàng giàu nhất phố, tôi khát khao được yêu đương ‘bình dân’ nên chọn anh chàng tiến sĩ mới từ quê lên nào ngờ ngày vừa cho anh vay tiền mua căn chung cư cao cấp, tôi ‘hứng trọn’ cú l/ừ/a cay đắng của S-ở Kh-a-nh đội lốt ‘người có chữ’
Tôi đã khéo léo moi từ két của bố mẹ số tiền không nhỏ để giữ chân người tình, cũng như không hề tiếc dâng hiến cho anh mỗi khi chúng tôi bên nhau… Tôi may mắn được sinh ra…
Thực hư thông tin trường học ở Hà Nội phân công phụ huynh ‘không ủng hộ’ tặng điều hòa, sân cỏ nhân tạo cho nhà trường đến lớp trực nhật thay con: Trường phòng GD&ĐT phải đích thân vào cuộc
Một phụ huynh có con học lớp 1A5, trường Tiểu học Ngô Thì Nhậm (Thanh Trì, Hà Nội) cho biết, chị bất ngờ khi nhận được thông báo của giáo viên chủ nhiệm về việc phân công phụ huynh tới…
End of content
No more pages to load