Mẹ chồng tôi sinh được 5 người con, tôi là con dâu út của bà. Không biết nên buồn hay vui nữa, sau khi lập gia đình xong, chúng tôi đều sống gần nhà với mẹ chồng. Vì chúng tôi học hành kém cỏi nên không thể đi làm xa, quanh năm chỉ gắn bó với công việc buôn bán, làm công nhân và lái xe.
Thế nên thu nhập của chúng tôi chỉ đủ lo cho gia đình và không thể giúp được bố mẹ nội ngoại. Những lần mẹ chồng ốm cần nhập viện, chúng tôi chỉ có thể bỏ công chăm sóc bà, còn chuyện tiền nong thì ai cũng khó khăn nên bà không bắt chi tiền.
Mẹ chồng vất vả chăm sóc các cháu
Suốt bao năm qua, mẹ chồng không thể đi làm kiếm tiền được bởi vì từ khi anh cả sinh con đầu lòng, bà đã phải nghỉ làm và ở nhà chăm sóc cháu. Thấy bà khéo chăm cháu nên về sau chị nào sinh con cũng đẩy hết cho bà trông. Mọi người nhờ vả được bà, vợ chồng tôi cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội nên cũng đẩy con cho bà.
Có những thời điểm số cháu ở bên cạnh bà lên đến 7 cháu. Tôi cũng thấy mẹ chồng thật đảm đang, một mình giữ được nhiều cháu đến vậy. Người ta trông trẻ có tiền, còn bà thì chẳng được đồng nào. Vì không muốn các con tị nạnh với nhau nên bà ôm hết vất vả vào mình.
Tôi để ý có mỗi tôi thỉnh thoảng hay mua đồ ăn biếu bà và chồng tôi biếu tiền, còn những anh chị kia hoàn toàn không có. Thế nhưng mỗi lần bà chăm sóc cháu bất cẩn như để bọn chúng đánh nhau hay uống sữa, ăn kẹo của nhau thế nào cũng có chị đến trách bà.
Có lần bà bị vào nhà vệ sinh, thế mà lúc quay lại đứa cháu – con anh thứ 3 đã bị ngã chảy máu đầu. Lần đó chị dâu làm dữ dằn lắm, trách bà bỏ mặc cháu, không quan tâm nên mới vậy. Chị còn đến chỉ trích những đứa cháu khác vì đẩy con chị ngã. Lần đó các gia đình mâu thuẫn một thời gian, chỉ đến khi mẹ chồng khóc và cầu xin các con hàn gắn rạn nứt trong ngày giỗ bố thì mọi người mới chịu bỏ qua cho nhau.
Ảnh minh họa
Tìm thấy rất nhiều vàng trong phòng mẹ chồng
Vài năm nay, các cháu đều lớn cả rồi, có đứa đi học, có cháu lập gia đình. Mẹ chồng thì đã già, đi lại gặp nhiều khó khăn nên việc ăn uống do các con đưa đến. Chúng tôi phân công ra mỗi người mang thức ăn, tắm rửa và dọn dẹp nhà cửa cho mẹ chồng một tuần.
Ngày hôm kia, mẹ chồng kêu nhà có nhiều chuột, đêm ngủ không được. Nhân ngày nghỉ nên 10 người con đến dọn dẹp tổng vệ sinh nhà cho bà. Tính bà tiếc của, có những đồ đạc 20 năm không dùng nhưng vẫn tích trữ trong nhà. Đồ đạc dùng được thì ít, bỏ đi thì nhiều. Nhà của bà như là nơi nuôi dưỡng những ổ chuột, nhìn những đàn chuột mới đẻ mà tôi gai hết cả người.
Trong lúc dọn đồ, tôi bất ngờ phát hiện một chiếc túi toàn vàng nhưng là vàng giả. Tôi đưa cho các anh chị xem, mọi người cười phá lên trêu trọc bà. Nếu đó là vàng thật thì con cháu giàu to. Con mẹ chồng bẽn lẽn tâm sự, là cả đời không có tiền mua vàng, bà rất khát khao được sở hữu vàng. Thế là bà nảy ra ý định mua vàng giả để ngắm nghía cho đỡ thèm thuồng.
Ước mơ của mẹ chồng cũng là mong muốn của tất cả chúng tôi nhưng nó thật quá xa vời. Mẹ chồng chỉ buồn chốc lát rồi nói bản thân tuy không có vàng nhưng nhìn con cháu chăm chỉ làm ăn, đoàn kết, hiếu thảo với bà là như có cả kho vàng rồi. Nghe mẹ chồng nói làm chúng tôi thấy hạnh phúc và muốn được chăm sóc bà nhiều hơn nữa.