Buồn hơn cả là tới khi chị bị bệnh nặng, chồng chị vẫn không biết thương xót vợ. Anh vẫn ngày đêm chơi bời mặc một mình vợ chống chọi với bệnh tật.
Nhà chồng tôi chỉ có 2 anh em trai cách nhau 3 tuổi. Mang tiếng cùng bố mẹ sinh ra dạy bảo và cho đi học như nhau nhưng tính cách của chồng tôi và anh trai khác hẳn nhau. Chồng tôi chịu khó làm ăn bao nhiêu thì anh trai anh ăn chơi phá phách bấy nhiêu.
Chính vì ham chơi cờ bạc lô đề quanh năm suốt tháng nên anh chồng tôi ngày càng sa sút. Cũng may vợ anh ấy giỏi giang, hoạt bát nên nhà mới có bát ăn. Buồn là anh ấy lại chẳng biết thương vợ, cứ thỉnh thoảng vài tháng, anh lại báo nợ về cả mấy chục triệu, chị dâu phải âm thầm gánh hết cho vì sợ xấu mặt với thiên hạ. Nhiều lúc thấy chị như vậy mà tôi thương vô cùng. Bởi cùng phận phụ nữ, tôi được nhờ chồng bao nhiêu thì chị lại khốn khổ vất vả vì người đàn ông chị chọn bấy nhiêu.
Vài tháng trước, chị dâu phát hiện bị ung thư buồng trứng giai đoạn cuối. (Ảnh minh họa)
Thực ra chồng tôi không giàu, nhà vẫn đi thuê có nhưng đổi lại, anh tu chí làm ăn, biết yêu thương vợ con. Đi làm thì thôi chứ về tới nhà là xoay trần vào bếp nấu cơm, dọn nhà giúp vợ. Nhiều hôm sang nhà chơi, thấy cảnh vợ chồng tôi quấn quýt vui vẻ, chị thở dài tâm sự:
“Chị chỉ mong anh Tuấn được bằng một nửa chú Liêm thì chị cũng được nhờ, đỡ tủi, đỡ vất vả thế này”.
Vài tháng trước, chị dâu phát hiện bị ung thư buồng trứng giai đoạn cuối. Thực ra trước đó chị đã có dấu hiệu của bệnh nhưng vì mải lo kinh tế nuôi con, trả nợ thay chồng nên chủ quan. Đến lúc phát hiện bệnh thì đã muộn. Hôm nghe bác sĩ đọc bệnh án, chị gọi tôi khóc nức nở:
“Nếu cho chị cơ hội làm lại, chị nhất định sẽ trân trọng cuộc sống này, sẽ biết yêu bản thân và sống vì mình nhiều hơn”.
Buồn hơn cả là tới khi chị bị bệnh nặng, chồng chị vẫn không biết thương xót vợ. Anh vẫn ngày đêm cắm cổ chơi bài bạc mặc một mình vợ chống chọi với căn bệnh quái ác. Từ khi phát hiện bệnh đến khi chị trút hơi thở cuối cùng chỉ đúng 3 tháng 2 ngày. Anh trai chồng tôi bị ráo riết đòi nợ nên trốn biệt tăm biệt tích, có 2, 3 lần anh về ban đêm nhưng là để hỏi chị còn tiền cho anh mang trả người ta chứ không phải về thăm con hay hỏi thăm sức khỏe vợ, lại càng không chăm được vợ một giây phút nào.
Bố mẹ chồng tôi thì già yếu, cuối cùng chỉ có tôi với chồng thay nhau vào viện chăm chị lại đón con trai chị về chăm cùng 2 đứa con mình. Riêng tôi thương chị như chị gái ruột, dốc hết tâm sức chăm lo cho chị. Phút biết bản thân không thể qua được, chị nhờ cậy:
“Căn hộ chị ở là của bố mẹ đẻ cho, sổ đỏ đứng tên chị. Thời gian còn lại của chị giờ chỉ tính bằng ngày giờ nên chị di chúc để lại căn hộ cho chú thím. Chú thím hãy săn sóc và dạy bảo thằng Bi nên người giúp chị chứ chị không tin tưởng để bố nó nuôi. Ông bà nội ngoại đôi bên đều đã già yếu không thể chăm lo cho nó được.
Sau khi chị mất, chú thím dọn về nhà chị ở để đỡ tiền thuê trọ. Chị còn một khoản tiền tiết kiệm 300 triệu cũng sẽ chuyển cho 2 em nuôi cu Bi. Nếu sau khó khăn quá có thể bán căn nhà lấy tiền nuôi thằng bé ăn học. Nhất định chú thím không được để bố nó lấy được căn nhà”.
Thương chị dâu, những ngày cuối đời của chị rtooi luôn ở bên chăm sóc. (Ảnh minh họa)
Sau ngày chị dâu mất, biết vợ đã tự ý di chúc nhà cho vợ chồng tôi, anh chồng tức lắm. Thi thoảng đột ngột về, anh sang đòi lại nhà rồi xúc phạm các em đủ điều, thậm chí dọa đánh cả yêu cầu 2 em một là giao giấy tờ nhà cho anh, 2 là trả anh 4 tỷ theo giá trị hiện tại của căn nhà. Nhiều lúc hoảng quá tôi cũng định đưa sổ đỏ căn hộ cho anh chồng nhưng chồng can:
“Không được. Giờ đưa nhà cho anh ấy thì cháu mình sau này ở đâu. Vợ chồng mình giữ là giữ cho con anh ấy. Mình đã hứa với chị dâu thì phải làm tới cùng”.
Cũng may bố mẹ chồng tôi hiểu chuyện, ông bà lên tiếng bảo vệ:
Chuẩn bị 100 ngày mất của chị dâu, vợ chồng tôi về căn hộ của chị dâu để dọn dẹp. Nhưng vừa bước vào thì cảnh tượng trong nhà khiến tôi run bắn người. Đồ đạc nhà chị bị anh chồng đột nhập vào đập phá tan tành hết. Thậm chí tủ quần áo của chị cũng bị anh mang ra cắt nát. Chỉ sợ thời gian tới, ngày nào bác ấy cũng tìm sang nhà quấy phá thì chúng tôi sống sao nổi. Tôi hoang mang quá, không biết phải làm sao bây giờ?
Dấu hiệu nhận biết ung thư buồng trứng
Bệnh ung thư buồng trứng cũng giống như đa phần các bệnh ung thư khác đều không có các triệu chứng hay dấu hiệu sớm, mà phải đến giai đoạn muộn mới biểu hiện rõ ràng,
Tuy nhiên có thể thấy các dấu hiệu sớm của bệnh bao gồm:
Cảm giác khó chịu, đau ở vùng bụng dưới
Rối loạn tiêu hóa như buồn nôn, tiêu chảy hay táo bón
Thường xuyên đi tiểu do tăng áp lực đè ép vào bàng quang
Ăn kém, cảm giác đầy bụng kể cả sau một bữa ăn nhẹ
Tăng hoặc giảm cân không rõ nguyên nhân.
Chảy máu âm đạo bất thường sau mãn kinh, thay đổi bất thường trong chu kỳ kinh nguyệt.
Đau khi quan hệ tình dục.