Thấm thoắt cũng đã 6 tháng sau ngày anh ra đi, vậy mà dạo gần đây con gái liên tục nhắc bố đang ở trường mẫu giáo khiến tôi chột dạ, lo lắng vô cùng.
Trước đây, tôi luôn cảm thấy mình là một người phụ nữ rất may mắn khi được sinh ra trong một gia đình gia giáo, cả bố mẹ đều là giáo viên. Bố mẹ là người khá nghiêm khắc nên từ bé tôi đã được rèn tính kỷ luật, nhờ đó mà giúp ích rất nhiều cho cuộc sống. Tuổi thơ của tôi cứ trôi qua bình yên như thế, đi học rồi về nhà với bố mẹ, cứ hồn nhiên, vô tư vậy thôi.
Anh đến với tôi như một định mệnh, ở anh có một sức hút đặc biệt mà tôi chưa từng gặp ở những người con trai khác. Bên cạnh anh, tôi có cảm giác ấm áp, yên bình. Tình cảm của chúng tôi cứ lớn dần lên, từ tình bạn rồi yêu nhau lúc nào không hay. Sau khi tốt nghiệp Đại học, chúng tôi kết hôn.
Tôi nhớ lần đầu tiên khi đưa anh về nhà ra mắt, bố mẹ tôi đã phản đối rất nhiều vì anh ở ngoài Bắc, còn tôi ở Sài Gòn. Nếu cưới nhau thì chắc chắn tôi sẽ theo anh ra Bắc sinh sống. Bố mẹ tôi chỉ có một đứa con gái nên không nỡ để tôi lấy chồng xa. Sau thời gian dài thuyết phục, cộng thêm sự chân tình của anh nên dần dần bố mẹ cũng đồng ý tác thành cho chúng tôi.
Cưới nhau về chưa được bao lâu thì tôi có thai luôn, gia đình chồng và bố mẹ tôi vui mừng ra mặt. 9 tháng 10 ngày mang thai, tôi luôn được chồng quan tâm, tận tình chăm sóc. Những ngày tháng ốm nghén, không ăn uống được gì, chồng thường đút cho tôi từng thìa cháo, muỗng sữa để vợ đỡ mệt. Mỗi lần tôi tỉnh giấc nửa đêm, anh đều hỏi han xem tôi có mệt mỏi hay khó chịu ở đâu không. Có chồng bên cạnh động viên an ủi, tôi cũng đỡ tủi thân khi lấy chồng xa nhà, cảm giác mệt mỏi khi mang thai cũng được vơi bớt. Thấm thoắt rồi tôi cũng sinh con, một bé gái kháu khỉnh và rất đáng yêu.
Khi con gái cứng cáp tôi gửi con cho mẹ chồng chăm sóc, và tìm được một công việc mà mình yêu thích. Cứ ngỡ cuộc đời tôi sẽ êm đềm như vậy, nhưng sóng gió bỗng ập đến vào trước ngày sinh nhật lên 4 tuổi của con gái. Lúc đó tôi đang đi công tác và đang chuẩn bị hoàn thành nốt công việc để kịp giờ về dự sinh nhật con thì bỗng nghe một tin sét đánh ngang tai. Một số máy lạ gọi tới nói chồng tôi gặp tai nạn rất nguy kịch, trời đất như quay cuồng trước mắt, tôi như người mất hồn vội vã bắt xe về ngay trong đêm nhưng chỉ kịp nhìn anh lần cuối.
Bữa sáng hôm nay con gái lại nhắc đến anh, con bé nói bằng giọng lảnh lót rằng bố đang đợi con ở trường và muốn đi học sớm để gặp bố. Nghe đến đó, tôi run rẩy làm rơi cả quả trứng đang cầm trên tay. Tại sao con gái tôi lại nói bố đang ở trường mẫu giáo?
Thấy có điều gì lạ trong chuyện này nên tôi quyết định đi theo bà nội và con gái đến trường. Tôi sững người khi thấy mẹ chồng đang ôm con gái đứng trước tấm bảng trong sân trường, con gái nhờ bà nội bế, đưa tay sờ bức ảnh trên đó. Tiến lại gần tôi bỗng nhận ra bức ảnh đó là ảnh chụp cả gia đình tôi nhân dịp trường tổ chức hoạt động dã ngoại cho các con.
Nhìn con gái gọi bố mà nước mắt tôi chảy dài trên má, mẹ chồng tôi cũng không kìm được cảm xúc, tay bà run run đưa lên xoa bức ảnh, mắt cũng đỏ hoe tự khi nào. Hình bóng chồng bỗng ùa về trong tâm trí tôi, những ngày tháng hạnh phúc nay đâu còn nữa, anh đã ra đi mãi mãi để cho tôi và con bơ vơ nơi đây. Bây giờ tôi phải làm sao để nói ra sự thật với con gái rằng bố đã không còn nữa? Hay tôi nên đưa con về ở với ông bà ngoại một thời gian để vơi bớt nỗi đau trong lòng? Thực sự bây giờ tôi rất nhớ chồng, và rối trí, tôi không biết nên làm gì lúc này nữa, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên!
News
Bố bị l/ẫ/n tôi muốn thuê osin về chăm ông nhưng vợ không đồng ý, cô ấy nói sẽ tự mình chăm bố. Tôi mừng lắm, ai ngờ một hôm về sớm mới phát hiện bí mật
Sao phải thuê ô sin, bố bây giờ trí nhớ kém rồi thì cần phải có con cái ở bên chăm sóc. Anh bận việc thì cứ làm, bố để em chăm. Chứ để người chăm em không an tâm…
Mỗi lần cho con b/ú, vợ đều che kín mặt con. Hỏi vợ tại sao phải làm như vậy, cô ấy nói 1 câu khiến tôi vô cùng ph/ẫ/n nộ
Tôi vô cùng phẫn nộ với hành động của vợ, dù gì đây cũng là đứa con mà cô ấy đã sinh ra. Tôi không dám thừa nhận với bất kì ai rằng tôi và vợ không hạnh phúc sống…
Chồng cặp b/ồ còn thông báo rằng ‘bé ba’ đã mang thai, tôi nói “Anh dẫn cô ấy về đây để em chăm sóc”
Nghe vợ nói câu đó mà tôi điếng người không tài nào dám tin, tôi quỳ xuống xin vợ tha thứ vì đã quá ngu khi tin bồ. Vậy nhưng Liên chỉ ném cho chồng đơn ly hôn rồi mỉm…
B/ầ/u tháng thứ 8 thì chồng có b/ồ. Kh/ố/n n/ạ/n hơn, anh ta bắt tôi nằm dưới đất để chứng kiến cảnh dẫn b/ồ lên giường h/ú h/í suốt cả đêm
Ngay tối hôm đó, anh và ả nhân tình ôm nhau ngủ trên giường, còn tôi phải nằm dưới đất, vì nhà hết chỗ ngủ, tôi khóc cả đêm, chẳng thể nào ngủ được, tôi muốn lao vào và xé…
Ngày giỗ đầu của chồng, vợ kh/ệ n/ệ vác bụng b/ầ/u ra tiếp khách. Cả họ xúm vào ch/ử/i: “Đồ mặt dày tr/ơ tr/ẽ/n không biết xấu hổ hay sao?”. Cô ôm quần áo về nhà đ/ẻ dưỡng thai
Rồi Ly có thai, là song sinh. Ly mừng đến rơm rớm nước mắt. Ly đứng trước bàn thờ chồng mà báo tin. Mẹ chồng cô nghe được, giận giữ chạy đến đuổi Ly ra khỏi nhà rồi mắng chửi…
Hai cặp cha con trái chất trên màn ảnh: Bố chuyên vai sếp, con hợp vai trộm vặt nhưng đều nổi tiếng
Là cha con nhưng trên màn ảnh nhỏ, các cặp nghệ sĩ này lại đảm nhiệm dạng vai hoàn toàn trái tuyến, trái ngược nhau cả về ngoại hình lẫn tính cách. Mặc dù “trái chất” nhau về dạng vai,…
End of content
No more pages to load