Từ hôm đó đến giờ, nhìn thấy mẹ vợ, tôi lại thấy rùng mình. Tôi phải nói thế nào để bà đi khỏi nhà tôi, trả lại sự bình yên cho cuộc sống của tôi đây.
Tôi kết hôn muộn, hơn 30 tuổi mới tìm được người ưng ý. Nhưng thời điểm đó, cuộc hôn nhân của tôi cũng vấp phải sự phản đối của gia đình bởi người yêu tôi có gia cảnh khá phức tạp. Cô là con gái của một phụ nữ đơn thân nên không biết bố mình là ai.
Suốt từ nhỏ cho tới lớn, cô sống với bà ngoại để mẹ lên thành phố đi làm kiếm tiền. Sau khi học hết cấp 3, cô chuyển lên sống cùng mẹ để đi học trung cấp nghề.
Tôi không biết trước tôi, cô ấy đã có bao nhiêu mối tình, chỉ biết, khi chúng tôi quen nhau, cô ấy đang độc thân. Tôi là dân kỹ thuật, khá khô khan, không biết lãng mạn nhưng trong suốt thời gian quen nhau, tôi chưa bao giờ thấy người yêu phàn nàn điều gì cả.
Lắp camera, con rể vô tình phát hiện bí mật của mẹ vợ. Ảnh minh họa
Cô ấy luôn thông cảm với đặc thù công việc của tôi; rồi bao dung với mọi khuyết điểm, tật xấu của tôi. Đó là điều tôi rất trân quý. Vì vậy, tôi nhất quyết đứng ra bảo vệ người yêu trước mặt bố mẹ và quyết tâm cưới cô ấy làm vợ dù cho gia đình phản đối. Cuối cùng, trước sự cương quyết của tôi, bố mẹ cũng đồng ý cho chúng tôi đến với nhau.
Ngày người yêu dẫn tôi về ra mắt mẹ cô ấy, thú thực, tôi khá bất ngờ. Trái ngược với sự hiền lành, chất phác của con gái, mẹ cô bước ra với sự sắc sảo và khá sành điệu. Bà mặc một chiếc váy dài, khoét sâu ở cổ, làm nổi bật chiếc vòng vàng lấp lánh. Nói không phải để ý nhưng bộ váy bà mặc thậm chí còn khêu gợi, hở hang hơn so với con gái.
Điều đó khiến tôi không có ấn tượng tốt với mẹ vợ tương lai. Một chút lăn tăn dấy lên trong đầu tôi. Tôi sợ một người mẹ đơn thân như vậy sẽ ít nhiều ảnh hưởng đến nhân cách của con gái.
Song sau vài lần tiếp xúc, thấy bà lúc nào cũng vui vẻ, phóng khoáng, không cổ hủ, soi mói con rể, tôi cũng dần bớt ác cảm với bà. Hơn nữa, sau khi cưới, chúng tôi thuê một căn chung cư ở riêng, không chung đụng với ai nên cuộc sống cũng dễ thở, không bị ai can thiệp cả, kể cả là mẹ vợ sống gần đó.
Nhưng đó là chuyện trước khi chúng tôi có em bé. Lúc vợ tôi sinh, cô có về quê ở cữ với bố mẹ chồng một thời gian. Tôi ở trên Hà Nội đi làm, cuối tuần lại về thăm vợ con. Tuy nhiên, lần nào về, tôi cũng khá đau đầu khi thấy mối quan hệ giữa mẹ và vợ không mấy hòa thuận.
Vợ tôi hiền thật nhưng cô cũng là người cả nghĩ, hay dỗi. Trong khi mẹ tôi lại hay nói, có gì không đúng là bà nói thẳng ngay. Đó là nguyên nhân khiến vợ tôi hay buồn. Còn mẹ tôi thì hay đi nói xấu con dâu hết chỗ nọ đến chỗ kia dẫn đến hai mẹ con nhiều lúc hay xảy ra mâu thuẫn hoặc âm ỉ để ý nhau.
Lúc con tôi được hơn 2 tháng, vợ tôi đòi lên Hà Nội, tự chăm con và lo cơm nước cho tôi đi làm. Dù thương vợ con lên thành phố 1 mình chăm con vất vả nhưng tôi cũng đành chấp thuận vì lo nếu vợ ở nhà, cô suy nghĩ nhiều có thể dẫn đến trầm cảm.
Từ ngày con gái và cháu ngoại lên, mẹ vợ tôi thường xuyên lui tới nhà tôi. Thời gian đầu, bà nói phải đi làm nên chỉ tranh thủ đến chơi buổi tối. Nhưng sau đó, bà tuyên bố, sẽ xin nghỉ một thời gian để tập trung chăm con, chăm cháu. Vậy là bà mang đồ đến ở hẳn nhà tôi, chẳng cần tôi có đồng ý hay không.
Nói là ở hẳn đỡ đần con gái nhưng buổi tối mẹ vợ thường ăn mặc đẹp để ra ngoài, đến khuya bà mới về. Rồi nhiều lúc tôi vào phòng vợ, tôi thấy mẹ vợ lúc thì nằm xem điện thoại, mặc kệ vợ tôi tự xoay sở; lúc thì bà ngủ ngon lành trong khi cháu ngoại đang khóc ré bên cạnh.
Tôi đi làm cả ngày mệt mỏi, về nhà lại phải cơm nước phục vụ mẹ vợ, rồi phải chứng kiến những thói quen, sở thích không đúng với lứa tuổi của bà khiến tôi cũng ấm ức.
Đỉnh điểm nhiều lần tôi về nhà, thấy có vài đàn ông lạ trong nhà. Hỏi ra mới biết, đó đều là bạn mà mẹ vợ tôi mới quen, dẫn về cho “biết cửa biết nhà”. Tôi không có ý trách móc gì mẹ vợ nhưng sự tùy tiện của bà khiến tôi không thoải mái.
Và chuyện tôi muốn kể lần này là việc nhà tôi gần đây thường xuyên bị mất trộm, mà đều là trộm đồ của tôi. Lúc thì đôi giày, khi thì chiếc thắt lưng, chiếc mũ, thậm chí cả bộ vest tôi mới mặc một lần đợt Tết, treo trong tủ cũng “không cánh mà bay”.
Quá khó hiểu khi nhà bị mất đồ, tôi mua camera loại mini về để vài góc trong nhà. Dĩ nhiên, tôi không nói cho mẹ vợ và vợ biết. Việc làm này đã khiến tôi phát hiện ra, “thủ phạm” lấy đồ của tôi chẳng ai khác chính là mẹ vợ.
Và bà lấy để đưa cho nhân tình dùng. Không những thế, trong lúc vợ tôi ra ngoài, mẹ vợ và ông ta còn làm những chuyện đáng xấu hổ ngay ở phòng khách, trước mặt đứa con chưa đầy 1 tuổi của tôi.
Mẹ vợ đơn thân, bà thích làm gì đó là quyền của bà nhưng điều tôi không chấp nhận được là bà lại dắt trai về làm chuyện đó ngay tại nhà tôi. Thật quá kinh tởm.
Từ hôm đó đến giờ, nhìn thấy mẹ vợ, tôi lại thấy rùng mình. Tôi phải nói thế nào để bà đi khỏi nhà tôi, trả lại sự bình yên và sự “sạch sẽ” cho ngôi nhà của tôi đây?