Tôi năm nay 31 tuổi, kết hôn đã được 5 năm. Sau khi kết hôn vợ chồng tôi thuê nhà ở riêng, nhưng từ 2 năm nay đã về sống cùng với mẹ chồng do bà đã tuổi cao. Đang sống yên ổn, về nhà chồng ở đúng là gò bó đủ đường. Đi thuê nhà dẫu có vất vả, tốn kém nhưng dù sao không phải lo hàng ngày bị để ý, soi mói. Chứ về nhà chồng rồi, luôn phải để ý đến mẹ chồng, không được làm gì trái ý bà.
Cũng vì chồng, vì con mà tôi cố gắng, bởi không có sự lựa chọn nào khác. Tôi không thể vì suy nghĩ cá nhân của mình mà bắt ép chồng phải cho ra ngoài ở, trách nhiệm chăm sóc mẹ chồng là điều mà người con dâu phải làm. Nhưng quả thực tôi ngày càng cảm thấy khó chịu với mẹ chồng, hai người cách biệt tuổi tác nên suy nghĩ, lối sống khác nhau.
Mẹ chồng mang những suy nghĩ cổ hủ để áp đặt con dâu, trong khi tôi được ăn học đàng hoàng, có lối sống hiện đại… Điều tôi không hài lòng là mẹ chồng hay can thiệp vào nuôi dạy con của tôi, bà phải bắt giống như cách bà nuôi con trước đây. Nhiều khi muốn làm gì cho con, tôi cũng phải giấu mẹ chồng, chứ bà biết sẽ ngăn cản hoặc càu nhàu, mắng con dâu.
Gần đây tôi luôn gặp rắc rối với mẹ chồng, bà rất hay đổ oan cho tôi mặc dù có những cái nhỏ nhặt, không phải do tôi làm. Khi thì đồ đạc lộn xộn, lúc thì thất lạc đi đâu mất. Có lần mẹ chồng còn nói rằng tôi cãi lại bà, khiến cho chồng tôi dù tin tưởng vợ nhưng thấy mẹ nói vậy cũng phải cố mà chiều theo, đứng về phía mẹ.
Con dâu bật khóc khi phát hiện ra sự thật sau những lần bị mẹ chồng đổ oan. Ảnh minh họa
Bản thân tôi cũng bị mất tiền nên rất ấm ức, sợ rằng mẹ chồng cố tình lấy tiền rồi đổ tội cho con dâu. Cũng lo sợ rằng sau này có những điều mẹ chồng đổ oan như làm bà ngã, lấy tiền của bà thì tôi biết ăn nói sao với chồng. Bất đắc dĩ tôi phải phòng thân bằng cách lén lắp camera trong nhà, loại giấu kín mà không ai biết. Nếu mẹ chồng quá đáng, đổ oan, tôi sẽ tung bằng chứng cho bà bẽ mặt. Tôi đã nhẫn nhịn quá nhiều rồi, lần này phải cho ra nhẽ.
Sau vài ngày, tôi kiểm tra rồi phát hiện ra sự thật, hóa ra không phải là mẹ chồng tôi làm ra những chuyện thất lạc đồ đạc, tiền nong. Không ai khác đó chính là chồng tôi, anh ấy cố tình lục tìm tiền của vợ, của mẹ. Vừa xem, tôi vừa bật khóc không tin nổi vào sự thật phũ phàng đấy.
Khi tôi mang chuyện này thắc mắc với mẹ chồng, bà tâm sự: “Mẹ không còn cách nào khác là phải đổ lỗi cho con, vì không làm thế con sẽ không cảnh giác cất tiền nong, đồ quý giá cho cẩn thận và chồng con cũng bị nhắc khéo. Mẹ xin lỗi đã làm con phải chịu đựng oan uổng trong thời gian gần đây. Con trai mẹ không tốt, giờ lại cờ bạc nợ nần“.
Cả tôi lẫn mẹ chồng đều được minh oan, hai mẹ con hiểu nhau hơn. Nhưng với chồng tôi, anh ấy có nhiều biểu hiện khác thường, lương không đưa về cho vợ, lấy nhiều lý do để vắng mặt ở nhà… Tôi không biết phải làm cách nào để chồng từ bỏ cờ bạc, rượu chè. Tôi có nên đi vay mượn tiền để chồng trả nợ và cam kết từ bỏ cờ bạc? Nếu như anh ta không thay đổi, tôi có nên ly hôn? Hãy cho tôi lời khuyên!