Chúng tôi luôn cho là mẹ chồng lương cao, vợ chồng em dâu sẽ được hưởng nhiều lợi lộc.
Vợ chồng tôi sống ở thành phố, còn em trai chồng ở quê cùng với bố mẹ. Bao lâu nay, chồng tôi luôn cho rằng lương hưu của mẹ chồng cao nên vợ chồng em trai cũng được nhờ kha khá.
Nhiều lúc tôi định cho tiền em dâu, chồng toàn ngăn cản, nói là các em ấy sống chung với mẹ, bòn rút được đầy tiền, tôi không phải cho tiền gì hết. Lương hưu của mẹ chồng tôi cao lắm, mỗi tháng 15 triệu, sau khi bố mất, một mình bà chi tiêu sao mà hết được.
Tôi không biết mỗi tháng mẹ hỗ trợ vợ chồng em trai bao nhiêu nhưng lúc nào tôi về quê cũng thấy em dâu kêu thiếu tiền. Có lần em ấy bảo thu nhập mỗi tháng của 2 vợ chồng được hơn 10 triệu mà đủ các khoản chi tiêu nên lúc nào cũng thiếu trước hụt sau. Chắc là mẹ chồng vẫn cho tiền các em nhưng bản tính thích kêu nghèo giả khổ ăn sâu vào suy nghĩ nên em dâu mới hay than vãn thế.
Mấy năm nay sức khỏe mẹ chồng yếu, không thể làm được việc gì. Em dâu vừa đi làm kiếm tiền, vừa phải chu toàn việc cơm nước và chăm sóc mẹ già. Nếu mẹ không bù trừ thì em dâu chẳng chịu phụng dưỡng bà chu đáo như thế.
Tuần vừa rồi, nghe em dâu than phiền dạo này bà hay kêu đau bụng, muốn đưa bà ra phố khám bệnh mà chưa xin nghỉ phép được. Thấy vậy, vợ chồng tôi vội vàng về quê xem bệnh tình bà thế nào và sẽ đưa đi viện.
Ảnh minh họa
Trước khi ra phố, mẹ chồng đưa cho tôi một bọc tiền và nói:
“Khi còn khỏe, mẹ hay ra cửa hàng vàng uy tín trên thị trấn mua vàng. Một năm nay, sức khỏe yếu, đi lại khó khăn, không thể mua được nên tiền còn đọng lại. Con cầm số tiền này ra cửa hàng mua hộ mẹ ít vàng tích trữ, giữ cho tiện”.
Đếm tiền xong, tôi rất bất ngờ, có một năm mà bà tiết kiệm được 140 triệu. Tính ra mỗi tháng bà chỉ chi tiêu hết 3 triệu. Tôi thắc mắc, sao bà chi tiêu cho bản thân ít thế? Mẹ chồng kể mỗi tháng nộp cho em dâu 2 triệu tiền mua đồ ăn, 1 triệu đình đám và các khoản linh tinh. Còn dư bao nhiêu là bà cất hết.
Nghe mẹ chồng nói mà tôi giận vô cùng và trách bà. Vợ chồng em trai vất vả chăm sóc mẹ bao lâu nay, vậy mà bà không cho các em ấy đồng nào. Nếu không có các em phụng dưỡng, bà đi thuê người giúp việc, mỗi tháng phải trả hết 6 triệu. Tôi không hiểu bà giữ nhiều tiền vàng trong người làm gì, chết có mang đi được đâu. Bà cho tiền em dâu lúc còn sống thì sẽ được chăm lo tốt hơn.
Tôi nói thế rồi mà mẹ chồng vẫn lớn tiếng bảo vệ quan điểm là tiền sau này cũng cho con cháu hết, cho trước với sau có khác gì nhau. Bà chỉ muốn giữ được càng nhiều vàng càng tốt. Tôi không biết nói sao để thay đổi suy nghĩ của mẹ chồng nữa?