Sau khi học xong cấp 3, tôi muốn được học tiếp nhưng bố mẹ không đồng ý. Bố bảo với lực học khá của tôi có học cao nữa rồi ra trường cũng chỉ kiếm được công việc với mức lương trung bình. Bố lấy thêm ví dụ mấy chị học cao đẳng, đại học trong khu phố, đi làm được vài năm, lấy chồng rồi ở nhà nuôi con.
Số tiền cho tôi ăn học 4 năm rất tốn kém, bố mẹ kham không nổi. Vì vậy tôi nên đi làm sớm để kiếm một số vốn rồi lấy chồng. Không muốn chuyện học hành là gánh nặng của bố mẹ nên tôi quyết định đi làm kiếm tiền.
Lúc đầu tôi cũng làm công nhân trong nhà máy nhưng sức khỏe yếu, không đáp ứng công việc, làm được nửa năm thì tôi nghỉ việc. Sau đó tôi đi làm giúp việc cho nhà chị họ.
Công việc hằng ngày của tôi là chăm sóc 2 đứa nhỏ của chị và làm việc nhà. Tôi làm việc luôn tay, cả tháng không có ngày nghỉ, buổi tối 11h đêm mới được chợp mắt. Những đêm bọn trẻ bệnh, tôi còn phải thức thâu đêm.
Biết tôi vất vả nên chị họ trả lương thưởng mỗi tháng rất hậu hĩnh. Nhờ thế mà sau 5 năm làm việc tôi tiết kiệm được 450 triệu. Khi các con chị lớn, đi học hết rồi thì chị giới thiệu cho tôi vào làm nhân viên bán hàng trong siêu thị.
Tại đây, tôi tình cờ quen Thuấn, anh làm kỹ sư xây dựng, nghe nói mỗi tháng kiếm được hơn 20 triệu.
Lúc đầu tôi thấy anh xấu trai, nói chuyện khô khan nên không thích lắm. Nhưng càng tiếp xúc lâu, càng thấy mến hơn và bây giờ yêu không thể rời xa.
Ảnh minh họa
Thuấn thật thà tâm sự bố mẹ anh ấy nợ nần khá nhiều do làm ăn thất bại. Vì thế suốt 8 năm qua, làm được bao nhiêu tiền anh gửi về cho gia đình trả nợ hết. Bằng tuổi anh, bạn bè đã có tiền mua nhà và xe hơi, còn anh vẫn trắng tay.
Anh nói sẽ cố làm hết năm nay và trả xong nợ cho bố mẹ. Sang năm chúng tôi sẽ cưới nhau, làm được đồng nào sẽ đưa hết cho vợ giữ. Thuấn đúng là người con có hiếu, tôi ủng hộ kế hoạch anh đã vạch ra.
Tháng vừa rồi, có một người bạn rủ Thuấn góp vốn mở công ty xây dựng. Anh ấy nói nếu làm thuê cả đời chỉ đủ tiền sống, làm chủ mới nhanh giàu được. Thấy bạn trai có năng lực nên tôi ủng hộ chuyện anh ấy góp vốn chung với bạn.
Biết Thuấn không có tiền góp với bạn nên tôi hứa sẽ cho vay 400 triệu để làm ăn. Bạn trai mừng lắm và nói tôi đúng là người con gái tuyệt vời, sự nghiệp anh ấy thành hay bại đều là do tôi quyết định.
Hôm thứ 5 vừa rồi, gia đình Thuấn có cỗ giỗ nên anh đưa tôi về giới thiệu. Tuy trong người rất mệt nhưng vừa về nhà bạn trai, tôi đã xắn tay áo vào bếp nấu ăn cùng với các cô các bác. Ăn xong lại quần quật rửa bát quét dọn.
Trong lúc nói chuyện vui vẻ, mọi người hỏi han tôi rất nhiều. Tôi cũng không giấu nhà Thuấn việc bản thân chỉ học hết cấp 3 và đang bán hàng trong siêu thị.
Buổi chiều tối, khi Thuấn ra ngoài có việc, mẹ anh ấy gọi tôi lại nói chuyện. Bác bảo con trai bác học đại học, làm công ty và lương cao, còn tôi học vấn thấp, 2 người không tương xứng, có kết hôn thì sau này cũng ly hôn vì chênh lệch học thức. Bác khuyên tôi nên âm thầm rời xa Thuấn và đừng nói cho anh ấy biết về những lời bác ấy nói.
Thuấn yêu tôi nhiều lắm và anh ấy muốn tiến đến hôn nhân. Nhưng những lời của bác gái văng vẳng bên tai khiến tôi chỉ nghĩ đến chuyện chia tay. Cũng may tôi chưa giao số tiền cho Thuấn vay. Theo mọi người, tôi nên làm gì đây?
Theo Phụ Nữ Mới