Tôi năm nay đã ngoài 60, nghỉ hưu được 3 năm thì chồng tôi qua đời nên tôi vẫn sống một mình đến nay. Mỗi tháng, lương hưu của tôi là 8 triệu, thoải mái chi tiêu với một người có cuộc sống giản dị như tôi. Nhưng tuổi già sống cô độc rất đáng thương, thế nên tôi đã gọi các con về họp gia đình để quyết định xem đứa con nào sẽ đón tôi đến sống cùng.
Tôi cũng nói rõ, bản thân còn khỏe mạnh, có thể giúp các con trông coi chăm sóc các cháu. Mỗi tháng, tôi sẽ dành ra 5 triệu để đóng góp tiền ăn với các con. 3 triệu còn lại tôi tiết kiệm để phòng đau bệnh và mua thuốc bổ uống, không cần các con phải tốn kém. Ngoài ra, tôi cũng có một sổ tiết kiệm trị giá 500 triệu, nếu tôi bệnh nặng thì các con dùng tiền đó chữa trị, còn tôi qua đời đột ngột thì sẽ để lại cho đứa con sống cùng tôi.
Nhưng, đáng buồn thay, không đứa con nào muốn đón tôi về sống cùng.
Đứa con đầu nói rằng cuộc sống thành phố bộn bề và đầy áp lực, nó lo sợ tôi không thích nghi được với không khí ồn ào, khói bụi và cuộc sống tất bật ở đó. Nó sợ rằng tôi sẽ cảm thấy cô đơn giữa chốn đô thị xa lạ, nơi mà hàng xóm láng giềng không mấy khi rảnh rỗi để trò chuyện, chia sẻ như ở quê nhà.
Ảnh minh họa
Đứa thứ hai lại cho rằng, dù tôi có hỗ trợ chăm sóc các cháu và đóng góp tiền ăn hàng tháng, nhưng việc có thêm một người già trong nhà sẽ đòi hỏi nó phải cân nhắc nhiều hơn về mặt không gian và thời gian. Nó bận rộn với công việc và lo lắng không thể dành đủ thời gian chăm sóc tôi một cách chu đáo, sợ rằng tôi sẽ cảm thấy thiếu thốn tình cảm và sự quan tâm, rồi tôi sẽ lại nảy sinh nhiều suy nghĩ không đáng có về các con. Đến lúc đó còn nhọc lòng hơn.
Còn đứa con thứ ba, nó lại có suy nghĩ khác. Nó bảo rằng tôi nên ở lại quê, nơi có hàng xóm tốt bụng, không khí trong lành và có mảnh vườn nhỏ tôi luôn yêu thích. Nó cho rằng việc thay đổi môi trường sống ở tuổi già sẽ ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe của tôi, và nó cũng không muốn tôi phải rời bỏ những thú vui hàng ngày như chăm sóc vườn tược, giao lưu với hàng xóm – những việc tôi vẫn đang làm mỗi ngày.
Tôi hiểu và trân trọng tình cảm của các con, nhưng sâu thẳm trong trái tim mình, tôi không khỏi buồn lòng và cảm thấy cô đơn. Ở tuổi này, tôi mong muốn được gần gũi các con cháu hơn, được sống và chia sẻ từng bữa cơm, từng niềm vui nỗi buồn hàng ngày. Có lẽ, tôi cần phải nghĩ cách khác để được sống cùng các con, tôi không thích đến một ngày nào đó khi tôi qua đời, các con lại nhận tin báo từ hàng xóm, đến lúc đó liệu các con có hối hận?
News
Phát hiện có sao Việt chuyển khoản ủng hộ 500 nghìn mà lên đăng lên mạng khoe 500 triệu
Đây là sự việc đang gây xôn xao nhất ở thời điểm hiện tại. Louis Phạm lên tiếng trước pha “check var” sao kê từ thiện chấn động Mới đây, Uỷ ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã đăng…
Hôm nay 12.9, Công Vinh đã bỏ Thủy Tiên ở nhà để…
Theo thông tin của Saostar, Lê Công Vinh đã có mặt ở Gia Lai để học huấn luyện viên chứng chỉ C. Cụ thể, Lê Công Vinh đã được bầu làm lớp trưởng trong khóa học huấn luyện viên chứng…
Chính thức: Chúc mừng NSƯT Hoài Linh, được khán giả ủng hộ hơn cả Quyền Linh
Việc phim mới “Làm giàu với ma” thắng lớn tại phòng vé cho thấy diễn viên Tuấn Trần có thể tự lập trong sự nghiệp, không còn lệ thuộc đạo diễn Trấn Thành. Doanh số sụt giảm tại thị trường…
Sau bão số 3, vợ chồng Đoàn Di Băng-Nguyễn Quốc Vũ đang làm…
(Dân trí) – Ông Nguyễn Quốc Vũ là người đại diện pháp luật kiêm Tổng giám đốc của Công ty TNHH Thương mại dịch vụ VB Group. Công ty này chuyên kinh doanh mỹ phẩm. Vợ chồng ca sĩ Đoàn…
Tối qua 11.9 là một tối quá tuyệt vời với Hoài Linh
“Làm giàu với ma” – phim Hoài Linh, Tuấn Trần tham gia – vượt doanh thu 100 tỷ đồng sau nửa tháng công chiếu. Tối 11/9, phim đạt 101 tỷ đồng, thu hút 1,22 triệu lượt khán giả. Suốt 15…
Đ:.a:.u đến ngh:.ẹ:.n l:.ò:.ng: 1 lớp mầm non có 18 bạn thì 10 bạn đã m:.ấ:.t sau tr:.ậ:.n lũ lịch sử
1 lớp mầm non có 18 bạn thì 10 bạn đã mất sau trận lũ quét lịch sử. Ở đây, có em nhỏ nhất mới chỉ 38 ngày tuổi. Thầy cô ngậm ngùi bên bức vẽ, chiếc ca, cốc, đôi…
End of content
No more pages to load