(Dân trí) – Lúc gặp nhau tại đám cưới, tôi và Huyền tay bắt mặt mừng. Ai ngờ khi tôi về, cô ấy lại nhắn tin trách móc, giận dỗi chỉ vì tôi… mừng 5 triệu đồng.

Tôi và Huyền chơi thân với nhau đến nay cũng được 15 năm. Chúng tôi quen nhau khi cùng học chung lớp đại học. Dù có xuất thân khác biệt khi tôi sinh ra trong gia đình khá giả tại thành phố, còn nhà của Huyền ở quê khá nghèo khó, vì hợp tính nên chúng tôi vẫn rất thân thiết, quấn quýt với nhau hơn cả chị em ruột.

Nhà gái "đòi" lễ đen 10 triệu, nhà trai "trả giá" 5 triệu, không chịu thì "đường ai nấy đi"

Sau khi tốt nghiệp, tôi và Huyền mỗi đứa một phương. Tôi ở Hà Nội công tác, còn Huyền chuyển vào miền Nam để được làm công việc mà mình yêu thích. Mặc dù vậy, chúng tôi vẫn luôn giữ liên lạc. Tình cảm giữa hai người bạn thân không vì khoảng cách địa lý mà phai nhạt. Mọi chuyện buồn vui trong cuộc sống, chúng tôi đều chia sẻ với nhau.

Tôi kết hôn khá sớm vì trót mang bầu. Sau khi ra trường khoảng 3 năm, tôi đã lên xe hoa và có em bé. Đương nhiên, trong ngày trọng đại của cuộc đời tôi không thể thiếu người bạn thân thiết nhất. Huyền không ngại bay từ TPHCM ra Hà Nội để tham dự đám cưới của tôi.

Từ hồi còn đi học, chúng tôi đã giao ước với nhau: Nếu sau này, người này tổ chức hôn lễ thì người kia dù ở đâu cũng phải đến góp vui và mừng ít nhất một chỉ vàng hoặc giá trị tương đương. Tôi rất hạnh phúc khi Huyền đã không hề sai hẹn.


Tôi mừng cưới 5 triệu đồng, bạn thân đòi từ mặt với lý do gây sốc - 1Tôi không ngờ tình bạn của mình có ngày rạn nứt vì tiền mừng cưới (Ảnh minh họa: TD).

Cứ ngỡ Huyền sẽ lên xe hoa sau tôi không lâu. Thực tế, phải 8 năm sau, cô ấy mới tìm được bến đỗ đích thực cho mình. Những năm qua, Huyền ở trong Nam một phần vì quá lo làm ăn, một phần vì toàn gặp phải những chàng trai không đâu vào đâu nên đường tình duyên cứ lận đận mãi.

Tôi thực sự vui mừng khi người bạn thân của mình cưới được chồng vừa điển trai, vừa tài giỏi ở tuổi 34. Hôn lễ của Huyền được tổ chức chính ở TPHCM và đương nhiên tôi không thể thiếu mặt để chung vui với cô ấy.

Chúng tôi gặp nhau tay bắt mặt mừng, không quên chúc phúc cho đối phương. Lúc gặp tại bữa tiệc vui vẻ là vậy, ai ngờ khi tôi về đến Hà Nội, Huyền lại nhắn tin trách móc, giận dỗi, thậm chí còn muốn “từ mặt” tôi, từ nay không có bạn bè gì hết.

Tôi không khỏi bất ngờ, bàng hoàng trước thái độ của cô bạn thân. Hỏi Huyền, tôi mới biết lý do hóa ra đến từ… 5 triệu đồng tiền mừng cưới của tôi.

Tôi thật không hiểu, mừng 5 triệu đồng là ít hay sao? Tôi đã làm sai điều gì để cho Huyền phải tức giận, trách móc tôi như vậy?

Ở phía Huyền, trái ngược hẳn với tôi, cô ấy cho rằng, tôi sống không đẹp, đặc biệt là không thực hiện đúng giao kèo giữa hai người bạn thân từng nói năm xưa. Huyền kể lể rằng, ngày tôi cưới vào 8 năm trước, cô ấy không ngại lặn lội từ Nam ra Bắc để tham dự hôn lễ.

Hồi đó, Huyền mới lập nghiệp, còn phải đi thuê nhà, không có nhiều tiền nhưng vẫn cố gắng mừng tôi một chỉ vàng. Ấy thế nhưng bây giờ, tôi là tiểu thư mà mừng cho vợ chồng cô ấy… không nổi một chỉ vàng.

Từ bao giờ chuyện xuất thân giàu nghèo giữa hai chúng tôi lại được đặt lên bàn cân để đong đếm việc mừng cưới? Tôi chưa bao giờ không thấy không vui mừng hay hạnh phúc với những gì mà Huyền đã làm cho tôi. Nhưng hiện tại, cô ấy có vẻ thích “kể công” và đòi hỏi quá đáng ở tôi.

Thứ nhất, việc Huyền bay từ Nam ra Bắc dự đám cưới của tôi thì bây giờ, tôi cũng bay từ Bắc vào Nam để chung vui với cô ấy. Ngày đó, Huyền còn độc thân, dễ dàng đi xa chứ như tôi đã có chồng và hai con nhỏ, để có thể đi như vậy là biết bao sự cố gắng và sắp xếp, đâu có đơn giản. Tôi chưa bao giờ kể lể về điều này.

Thứ hai, liên quan đến chuyện tiền mừng cưới. Thời điểm cưới tôi vào đầu năm 2016, giá một chỉ vàng chỉ hơn 3 triệu đồng. Đến thời điểm hiện tại, giá một chỉ vàng đã gần 9 triệu đồng, gần gấp 3 lần so với trước. Hồi đó, Huyền chỉ phải bỏ khoảng 3 triệu đồng, cứ coi như trượt giá qua thời gian thì tôi mừng cô ấy 5 triệu đồng không ổn hay sao?

Hơn nữa, vợ chồng tôi đã bán một chỉ vàng của Huyền mừng từ lâu, chứ có để tích trữ đến tận bây giờ đâu mà kêu lên giá này nọ? Càng nói, tôi càng thấy Huyền vô lý. Từ bao giờ, cô ấy lại trở nên tính toán và thực dụng đến như vậy?

Chúng tôi không ai chịu nhường ai rồi tự nhiên thành cãi nhau to. Đang nói chuyện, Huyền thậm chí còn dập máy điện thoại không chút do dự.

Không giống như mọi khi, đã một tuần trôi qua, chúng tôi vẫn không ai chịu “xuống nước” hay liên lạc với người kia trước. Chẳng nhẽ tôi lại mất đi tình bạn 15 năm chỉ vì… 5 triệu đồng? Nhưng mà bảo tôi phải đi xin lỗi thì tôi không chấp nhận được.