×

Bố mẹ đều đã không còn, 3 chị em tôi được bác ruột nhận nuôi. Mỗi ngày bác chỉ đem sang 3 quả trứng còn gạo thì phải tự kiếm tiền mua. Thương các em chịu đói, tôi âm thầm đưa bác bức thư của bố mẹ để lại trước khi quadoi. Từ đó bác ngày nào cũng phải mua thịt cho chúng tôi ăn vì….

Hoàn cảnh ba chị em con bây giờ để có cơm ăn cũng khó, nên con không dám ước mơ gì lớn lao. Bây giờ con chỉ mong các cô các chú giúp đỡ cho bé Hải với cu Nam được đi học. Con sẽ đi làm kiếm tiền lo cho hai em, rồi sau này khi các em lớn, con đi học cũng không muộn”, Duyên nghẹn ngào nói.

Bữa trưa của ba chị em.

Gia cảnh khốn khó

Chúng tôi tìm về thăm gia đình ba chị em Lương Thị Mỹ Duyên (12 tuổi), Lương Thị Đông Hải (10 tuổi) và Lương Công Nam (8 tuổi) ở thôn Tình Phú Nam, xã Hành Minh (huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi), trong căn nhà tình thương giờ chỉ còn lại ba chị em côi cút. Trên bàn thờ, hai di ảnh anh Lương Tuất (cha) và chị Võ Thị Lý (mẹ) lúc nào cũng nghi ngút khói hương.

Gia đình anh Tuất và chị Lý thuộc diện nghèo nhất xã. Anh chị đến khi chết đi cũng chẳng có gì để lại cho các con. Ba chị em phải nằm đất giữa mùa đông lạnh giá. Thấy hoàn cảnh éo le, chị em trong Hội Phụ nữ xã Hành Minh đã quyên góp ủng hộ mua chiếc giường và chăn ấm cho ba cháu.

Bà Lê Thị Hạnh (hàng xóm của ba chị em) cho biết, vì gia đình nghèo lại không có đất để trồng trọt, nên anh Tuất và chị Lý chăm chỉ làm thuê để nuôi ba con. Năm 2009, vì làm việc quá sức nên chị Lý bị ngất phải nhập viện. Bác sỹ kết luận chị bị ung thư gan. Thương vợ, anh Tuất chạy khắp nơi mượn tiền đưa vợ đi chữa trị. Nhưng đi đâu các bác sỹ cũng lắc đầu. Biết mình không qua khỏi, chị Lý nói với chồng đưa chị về nhà để chăm lo cho con cái.

Từ đó, gánh nặng tiền thuốc cho vợ, tiền trả nợ và cái ăn cho cả nhà đè lên vai anh Tuất. Người đàn ông trụ cột lao vào làm ăn quên ngày đêm, ngày đi làm thợ hồ, đêm chạy thêm xe ôm. Đau ốm anh vẫn không dám nghỉ ngơi, cũng không dám mua thuốc uống. Rồi một trận đau ập đến, anh Tuất điều trị tại bệnh viện sáu ngày rồi ra đi. “Bác sỹ khám nói nó bị bệnh phổi nhưng không uống thuốc, rồi để nước nhiễm vào người lâu ngày nên không qua khỏi. Lúc nó đi chỉ kịp nói với tôi chăm sóc vợ con giúp nó mà thôi”, bà Hạnh kể.

Anh Tuất ra đi đột ngột vào tháng 11/2010, để lại người vợ bị ung thư gan cùng ba đứa con thơ dại. Ngày anh Tuất mất, ngay cả chiếc giường để thi hài cũng không có, bà con hàng xóm phải góp tiền mua giường và tổ chức tang lễ. Chồng mất, chị Lý và ba con nhỏ nương tựa vào nhau để sống. Nhưng đến năm 2014, chị cũng qua đời sau 5 năm chống chọi với bệnh ung thư gan. Trong căn nhà nghèo xác xơ chỉ còn ba đứa con nhỏ dại sống bơ vơ.

Tuổi thơ không bình yên

Không còn cha mẹ, bé Lương Thị Mỹ Duyên (12 tuổi, học lớp 6) đứng ra lo liệu cho các em Lương Thị Đông Hải (10 tuổi), Lương Công Nam (8 tuổi) chuyện ăn uống, sách vở, ốm đau… Đi học về bỏ cặp xuống giường, Duyên vội vàng xuống bếp nấu cơm cho em Nam kịp ăn để đi học buổi chiều. Bữa trưa của ba chị em chỉ có ít trứng cút và canh bí đỏ của cô Hạnh (hàng xóm) mua cho.

Em Duyên tâm sự: “Con thì ăn sao cũng được nhưng tội cho em Đông và em Nam. Hai em còn quá nhỏ, nếu ăn cơm với nước mắm sợ hai em lớn không nổi”.

“Cô giáo” Duyên giúp hai em học hành để có tương lai tươi sáng.

Chị Lê Thị Hạnh, hàng xóm, là người đi chợ mua thức ăn cho các em chia sẻ với PV: “Mỗi ngày ba em được thầy Trần Quang, Hiệu trưởng trường THCS Hành Minh cho ba chục nghìn đồng mua thức ăn. Lâu lâu, bà con hàng xóm người mua cho chút thịt, chút cá… Còn gạo thì do Hội Phụ nữ thôn quyên góp cho các em ăn hàng tháng. Ba chục ngàn không phải là nhiều nhưng với hoàn cảnh các em vô cùng đáng quý. Tôi đi chợ một ít, còn để dành cho mấy đứa nhỏ ốm đau có cái mà mua thuốc. Mỗi lần đi chợ tôi nói bán cho ba đứa nhỏ mồ côi là mấy chị tiểu thương bán nới tay, thậm chí cho thêm chút rau, thịt để bọn nhỏ có cái mà ăn”, chị Hạnh nói.

Được biết, ông bà nội của ba chị em Duyên đã mất, các cô chú đều ở xa và cuộc sống khó khăn nên không thể cưu mang. Còn ông bà ngoại thì đã già yếu, nhà lại nghèo, không giúp cho các cháu được nhiều. Ba em nhỏ chỉ biết trông cậy vào lòng hảo tâm của bà con chòm xóm và chính quyền địa phương, nương tựa nhau sống qua ngày. Giữa mùa đông lạnh lẽo nhưng em Nam chỉ mặc chiếc áo sơ mi ngắn tay, còn Hải đi học chỉ mặc cái áo khoác mỏng nên về tới nhà vẫn run cầm cập vì lạnh. Em Duyên cho biết, mấy hôm nay trời lạnh, Hải mặc không đủ ấm nên bị viêm họng, bệnh viêm đường tiết niệu của Nam thêm trầm trọng, Duyên phải nhờ hàng xóm mua thuốc cho các em uống.

Cần một mái ấm

Ông Phan Thanh Trinh, Phó Chủ tịch xã Hành Minh cho biết: “Hoàn cảnh của ba chị em Lương Thị Mỹ Duyên, Lương Thị Đông Hải và Lương Công Nam hết sức khó khăn. Ba mẹ mất để lại ba đứa trẻ nheo nhóc, nhà lại không có tài sản gì có giá trị. Hiện nay, ba em sống dựa vào sự giúp đỡ của bà con hàng xóm, nhưng chỉ được trong thời gian ngắn vì bà con ở đây ai cũng khó khăn. Về lâu về dài các em cần có một mái ấm để chăm sóc cho các em miếng ăn, giấc ngủ và học hành”.

Nghe chị nói đến bệnh tật, Hải nói chen vào: “Chị Duyên bị viêm dạ dày, cứ lúc bụng đói là bị đau nhưng chị chỉ khóc mà không dám mua thuốc uống”. Lo cho hai em ăn cơm trưa xong, Duyên vội đi rửa chén rồi chuẩn bị quần áo, sách vở cho Nam đi học.

Duyên nói trong nước mắt: “Nhiều lúc hai em giành nhau ăn, rồi đánh nhau nhưng con nói hai đứa không nghe lời. Lúc đó con chỉ biết ngồi khóc. Nếu chúng con có ba có mẹ thì sẽ khác. Có khi nửa đêm đang ngủ em Nam thức dậy khóc đòi mẹ, rồi ba chị em ôm nhau khóc cả đêm”.

Dù gia đình có hoàn cảnh khó khăn thiếu ăn thiếu mặc, nhưng cả ba chị em Duyên đều là học sinh giỏi nhiều năm liền. Cô bé Duyên là học sinh giỏi môn Văn cấp huyện, em Hải là học sinh giỏi cấp huyện bốn năm liền. Còn cậu em Nam mới học lớp hai nhưng đã đi thi học sinh vở sạch chữ đẹp.

Góc học tập của ba chị em chỉ là một góc trên giường ngủ, nhưng cả ba ngồi học hành rất chăm chỉ. Sách vở của chị em Duyên đều được thầy cô và bà con hàng xóm quyên góp ủng hộ. Nói về ước mơ của mình, em Duyên nghẹn ngào: “Hoàn cảnh của ba chị em con bây giờ để có cơm ăn cũng khó nên con không dám ước mơ gì lớn lao. Bây giờ con chỉ mong các cô, các chú giúp đỡ cho bé Hải với cu Nam được đi học, còn con thì sao cũng được. Con sẽ đi làm kiếm tiền lo cho hai em, rồi sau này khi các em lớn lên con đi học cũng không muộn”.

Lời nói của cô bé 12 tuổi khiến người nghe không cầm được nước mắt. Nghe chị nói đến ước mơ, bé Hải hồn nhiên nói: “Con muốn được đi học làm cô giáo dạy chữ. Con cũng muốn làm bác sỹ để chữa hết bệnh cho ba mẹ con, rồi ba mẹ con sẽ sống lại với ba chị em”. Nghe nhắc đến ba, mẹ, cu Nam khóc nằng nặc đòi mẹ dẫn đi học, đòi ba cõng đi chơi.

Thầy Trần Quang, Hiệu trưởng trường THCS Hành Minh cho biết, ba chị em đều là học sinh giỏi nhiều năm liền. Bây giờ, hoàn cảnh của các em quá khó khăn nên e rằng các em sẽ không được học hành đến nơi đến chốn. “Lương giáo viên của tôi có hạn, bà con ở đây cũng nghèo khó, nên không giúp các em được nhiều. Giờ chỉ mong cộng đồng giúp đỡ để các em có thể đến trường, như thế mới mong các em có được tương lai tươi sáng”,  thầy Quang chia sẻ.

Related Posts

Our Privacy policy

https://tinhay8.com - © 2024 News