Nghe lời mẹ, tôi quyết định chia tay người yêu. Khoảng 1 năm sau, tôi dẫn người con gái thứ hai cũng là người mà tôi thực sự mong muốn lấy làm vợ. 

Mối tình đầu của tôi là một cô giáo mầm non. Ngày ấy, chúng tôi đến với nhau và cũng hy vọng sẽ có một cái kết tốt đẹp. Thế nhưng khi tôi dẫn người yêu mẹ nhà, mẹ lại tỏ ra không đồng ý. Đợi lúc khách về, mẹ bảo tôi ngồi xuống và góp ý:

“Nghe mẹ, con còn trẻ chưa vội kết hôn sớm. Cô giáo mầm non lương được mấy đồng, sau con sẽ phải gánh nặng kinh tế, vất vả lắm”.

Nghe lời mẹ, tôi quyết định chia tay người yêu. Khoảng 1 năm sau, tôi dẫn người con gái thứ hai cũng là người mà tôi thực sự mong muốn lấy làm vợ. Em làm ngân hàng, thu nhập ổn định, gia đình cũng không có gì chê trách cả.

Yêu được gần 1 năm thì mẹ tôi giục cưới:

“Cưới vợ là phải cưới liền tay con ạ. Nhất là con bé điều kiện tốt như thế, khối đứa muốn lấy. Con không quyết sớm rồi đứa khác nó hớt tay đó”.

Nghe thầy phán bạn gái số không con liền chia tay, 5 năm sau nhìn mảnh giấy cô ấy cầm, tôi tái mặt - 1

Cô bạn gái thứ 2 của tôi mẹ ưng nên giục cưới ngay. (Ảnh minh họa)

Một lần nữa tôi nghe mẹ, bàn chuyện cưới hỏi với bạn gái. Cô ấy đồng ý, tôi đưa ngày tháng năm sinh của 2 đứa cho mẹ đi xem ngày. Cứ nghĩ bà đi xem rồi chốt ngày kết hôn, ai ngờ hôm sau về nhà, mẹ tôi ngẩn người ngồi ở ghế. Bà nói đi 3 thầy, thầy nào cũng bảo bọn tôi mà cưới thì thể nào cũng chẳng sinh được con. Mà nguyên nhân là do người yêu tôi sinh vào giờ khắc con cái.

Ban đầu tôi cũng không tin mấy chuyện bói toán, tuy nhiên mẹ tôi cứ than ngắn thở dài:

“Chuyện con cái không coi thường được. Mai kia già rồi mới biết hôn nhân mà không con cái nó khổ như nào. Thôi thì chưa cưới xin gì cả, con cứ chủ động chia tay cho nó tìm người mới. Chứ mẹ đi xem 3 thầy rồi, ai cũng bảo vậy, có phải một người đâu”.

Nghe mẹ nói vậy tôi bắt đầu hoang mang, chẳng biết phải lựa chọn như thế nào. Còn mẹ thì thấy tôi lưỡng lự nên đã tự gọi điện cho người yêu tôi để nói chuyện. Kết quả là lần ấy, chúng tôi vẫn chia tay.

Mộtthời gian sau đó, tôi kết hôn với vợ tôi bây giờ. Cô ấy là người mẹ tôi ưng nhất, bà bảo đi xem, ai cũng khen chúng tôi sẽ sống với nhau đến trăm tuổi. Vậy mà mọi người biết không, cưới nhau được 7 năm, chúng tôi vẫn chẳng có tin vui. Vợ tôi đi khám thì không ra bệnh, đến lúc tôi kiểm tra mới phát hiện tinh trùng của tôi bị dị dạng có thể bơi trong tử cung nên khó có thể gặp trứng để bắt đầu quá trình thụ tinh.

 

Nghe thầy phán bạn gái số không con liền chia tay, 5 năm sau nhìn mảnh giấy cô ấy cầm, tôi tái mặt - 2

Thời gian sau đó, tôi kết hôn với vợ tôi bây giờ. Cô ấy là người mẹ tôi ưng nhất. (Ảnh minh họa)

Đúng là chua chát, bởi cuối cùng, người hiếm muộn lại chính là tôi. Hôm trước tôi đi khám điều trị hiếm muộn ở bệnh viện, chẳng hiểu run rủi thế nào, tôi lại chạm mặt người yêu cũ. Hỏi ra mới biết, cô ấy đang bầu đứa thứ 3 rồi. Nhìn phiếu khám thai em cầm trên tay mà lòng tôi thắt lại, cảm xúc thật khó tả, xấu hổ, nuối tiếc đan xen. Nghe chuyện của tôi, cô ấy cười trừ:

“Còn nhớ hồi đó mẹ anh bảo em cây độc không trái, em tưởng mình vô sinh thật cơ. Không ngờ người không đẻ được lại là anh nhỉ. Đúng là không ai lường trước được nhỉ?”.

Nghĩ mà cay đắng quá mọi người ạ. Thực sự cuộc đời tôi có quá nhiều điều hối tiếc. Tôi tự hỏi, nếu ngày ấy không chia tay người yêu cũ, liệu tôi và cô ấy và đến với nhau và biết đâu tôi lại không phải chạy chữa hiếm muộn thế này không?