Cưới xong tôi dính bầu luôn. Khổ nỗi, tôi chửa vất vả lắm vừa nghén vừa dọa sảy nên phải nghỉ việc nằm bất động trên giường 4 tháng đầu. Bà thấy tôi không đi làm kiếm tiền cứ nhảy dựng đay nghiến nói tôi ăn bám chồng.

Thật ra lúc yêu, lần đầu tiên được anh đưa về giới thiệu gia đình, tôi đã phần nào cảm nhận được bà khó tính. Có điều khi ấy bà còn chưa bộc lộ hết nên tôi nghĩ thôi thì sau này về sống cùng, cứ cố gắng hết sức chăm lo vun vén cho gia đình nhà chồng thì kiểu gì bà cũng sẽ có tình cảm và yêu quý mình thôi. Tiếc rằng thực tế ngược lại, về làm dâu tôi đến khốn khổ với mẹ chồng.

Bà ghê lắm, sau cưới bà bắt chúng tôi phải đưa hết tiền vàng cho bà giữ. Của hồi môn bà trao cho con dâu chỉ là hình thức, đẹp mặt bà trước bàn dân thiên hạ thôi, chứ khách khứa về hết bà gọi tôi vào phòng đòi luôn.

Mẹ chồng tôi ghê lắm, sau cưới bà bắt chúng tôi phải đưa hết tiền vàng cho bà giữ. (Ảnh minh họa)

Tôi trước giờ không phải đứa ham tiền của. Xác định không phải tiền của mình nên tôi cũng vui vẻ trả lại bà. Miệng bà bảo để giữ hộ nhưng làm sao biết được lúc cần có đòi được không. Tốt nhất tôi coi như đó là của giời hơi đất hỡi, có thì tốt, không có chẳng sao cho nhẹ lòng.

Cưới xong tôi dính bầu luôn. Khổ nỗi, tôi chửa vất vả lắm vừa nghén vừa dọa sảy nên phải nghỉ việc nằm bất động trên giường 4 tháng đầu. Bà thấy tôi không đi làm kiếm tiền cứ nhảy dựng đay nghiến nói tôi ăn bám chồng. Thi thoảng ngang qua phòng lại bóng gió:

“Người ta cưới dâu là thêm người làm, đây có dâu chỉ thêm miệng ăn”.

Tôi nghe tủi thân phát khóc, cũng may chồng tôi là người sống biết điều, thương vợ nên mỗi lần nghe mẹ nói thế, anh lại động viên vợ:

“Em đừng nghĩ ngợi nhiều. Mẹ già rồi, nhiều khi suy nghĩ lẩm cẩm, quan trọng vợ chồng mình thương yêu nhau. Dù thế nào em cũng phải giữ gìn sức khỏe cho con sau này chào đời khỏe mạnh”.

Cơ cực nhất là sau sinh tôi phải ở với bà khiến cảnh ở cữ khổ hơn đi đầy. Bà đã không chăm bẵm cháu giúp con dâu được ngày nào còn bắt bẻ đủ điều. Cháu khóc dạ đề bà không ngủ được quay sang mắng nhiếc tôi làm mẹ mà vụng không biết dỗ con. Cháu bị đi tướt bà cũng đổ tội cho sữa tôi nóng, không thì lại bảo tôi ăn lắm thừa chất con mới bị đi ngoài.

Sống với bà áp lực quá, tinh thần tôi lúc nào cũng căng thẳng vì vậy mà cân nặng liên tục giảm, người cứ gầy xanh, ăn uống không cảm giác ngon miệng. Mệt mỏi, tôi cắn răng chịu đựng hết 3 tháng cữ rồi xin phép về ngoại 1 thời gian để sức khỏe hồi phục.

Vậy nhưng tôi vừa cất miệng xin, bà đã nghiến răng bảo:

“Nhà tôi có ma đâu mà đẻ xong phải vác con về đó. Cô muốn thiên hạ nói vào cái mặt tôi rằng mẹ chồng ghê gớm con dâu mới phải sợ mà đưa con về ngoại ạ”.

May quá đúng lúc chồng tôi đi làm về, anh nghe thấy mẹ nói liền dựng xe vào bảo:

“Em cứ dọn đồ đi anh đưa về bên ngoại. Ở đó tới bao giờ chán thì anh đón về.”

Đúng lúc chồng tôi đi làm về, anh nghe thấy mẹ nói liền dựng xe vào nói chuyện thẳng thắn với bà. (Ảnh minh họa)

Nói rồi anh bảo với mẹ:

“Mẹ vừa phải thôi, con dâu ở cữ mẹ không chăm còn cứ đặt điều. Nếu mẹ còn thế nữa, con đưa vợ con ra ngoài thuê trọ cho thoải mái. Con nói thật nhà con cũng đã tìm rồi, hợp đồng thuê nhà người ta cũng đã chuyển cho con đây. Con đang lăn tăn xem có nên ra ở riêng luôn không, mà thấy mẹ cứ cay nghiệt với vợ con thế này thì con chắc con chẳng cần phải suy nghĩ thêm nữa”.

Nhìn tờ hợp đồng thuê nhà trên tay con trai, mặt bà tái lại, không tiếp tục gây khó dễ cho con dâu. Ngày hôm sau chồng tôi đưa vợ con về ngoại, anh nói thẳng luôn với mẹ sẽ cho tôi ở bên nhà đẻ tới khi nào muốn về anh mới đón. Có điều, chắc tôi tôi phải vào viện khám sao sức khỏe ra sao. Không biết tôi có bị hậu sản mòn không mà người cứ gầy xanh, ai nhìn cũng hỏi, sốt ruột lắm.