Cả cuộc đời bà lam lũ, vất vả vì con cái. Cứ tưởng đến khi về già sẽ được con cái hết lòng chăm lo, phụng dưỡng thì…
Chồng mất sớm, bà quyết định không đi bước nữa mà ở vậy nuôi con cái khôn lớn, trưởng thành. Bà với ông có tất thảy với nhau được 5 người con, 4 trai, 1 gái. Con cái bà đều khôn lớn, khỏe mạnh nên ai nhìn bà cũng nói rồi sau này bà sẽ tha hồ mà được nhờ, tha hồ mà được hưởng phúc.
Công việc chính mà suốt bao nhiêu năm qua bà làm để nuôi 5 đứa con của mình chính là lượm rác. Bà chưa bao giờ thấy xấu hổ về công việc mà làm, bà lao động, kiếm tiền từ chính đôi bàn tay mình. Con cái bà khi nhỏ thì không sao nhưng khi vừa lớn một chút thì chúng nó nhất định không cho bà làm công việc đó nữa. Chúng nó bắt bà đổi nghề khác, chúng nó nói nghề nghiệp bà đang làm khiến chúng nó cảm thấy xấu hổ vô cùng. Bà nghe mà rơi nước mắt. Không có cái nghề đó, các con bà liệu có khôn lớn bằng người được như thế kia không. Vậy mà chúng nó…
Bà không muốn bỏ nghề, cái nghề đã theo bà suốt mấy chục năm trời qua. Con cái bà nói bà không nghe nên chúng nó dọn hết ra ngoài sống, chúng nó nói chúng nó muốn sống tự lập. Chúng bỏ lại bà trong căn nhà nhỏ lụp xụp. Nhìn chúng đi, bà biết, bà chẳng thể giữ chúng lại. Con cái vừa đi, cứ nghĩ phải sống cảnh cô đơn thì bà không ngờ một lần đi nhặt rác, bà lại nhặt được một chú cho nhỏ bị bỏ rơi.
Người nó đầy vết thương, miệng lở loét nên chẳng ai nhặt nó về là phải. Nó nhìn bà, kêu ăng ẳng, tiếng kêu yếu ớt. Động lòng, bà bế nó lên, mang nó về nhà chăm sóc. Mọi người nói bà dại, nuôi nó rồi chẳng mấy bữa mà nó chết, bà lại tốn công nhưng bà chẳng quan tâm, bà không thể bỏ mặc nó được, nhất là khi bà thấy ánh mắt nó nhìn bà.
Nó khỏi bệnh, quấn bà lắm. Nó khôn kinh khủng, ai cũng phải công nhận điều đó. Từ ngày có con chó, bà cũng thấy bớt buồn hơn. Con cái bà đứa nào cũng nói bà điên khi thân mình nuôi không xong còn đòi nuôi chó. Bà ngẫm mà thấy đắng cay, chẳng phải đến giây phút này thì chúng nên báo hiếu bà hay sao?? Rồi thật không may…
Bà gặp tai nạn, mất cả hai chân. Nếu không có con chó luôn bên cạnh, gọi người đến cứu thì chắc bà đã bỏ mạng rồi. Con cái bà, thấy bà mất chân, bắt đầu đùn đẩy trách nhiệm, không đứa nào muốn nuôi bà vì sợ gánh nặng. Chúng viện ra đủ loại lý do rồi nói với bà cứ ở bên cạnh con chó của bà, thi thoảng, chúng sẽ sang thăm. Mà bà chỉ bị cụt chân thôi, ngồi xe lăn sẽ vẫn tự sinh hoạt được bình thường mà. Bà không nói gì, chỉ gật đầu trước quyết định của con cái. Nhìn nó, bà cũng biết, bà chẳng nên làm phiền.
Thời gian cứ trôi đi trong chớp mắt, sau tai nạn được 5 năm thì bà đổ bệnh nặng, ốm hấp hối. Bà làm di chúc khi không có con cái ở đấy, hàng xóm láng giềng thấy bà viết có 100 triệu, liền gọi ngay con cái bà về. Hay tin mẹ có tiền, cả 5 đứa con của bà chẳng đứa nào bảo đứa nào, bỏ hết công việc đó, lao về thăm mẹ ngay. Đứa nào gặp mẹ cũng khóc lóc sụt sùi rồi lân la hỏi mẹ về số tiền kia. Rồi không chỉ 5 đứa nó mà cả hàng xóm cũng chết đứng khi bà nói thều thào:
– Đọc to di chúc lên!!
Người con cả của bà tranh đọc di chúc. Nhưng đọc đến khoản tiền, mắt nó tối sầm lại, ú ớ. Mấy đứa em tưởng anh bị làm sao, giật mạnh lấy tờ di chúc đọc hộ vì chúng nó sốt ruột quá rồi. Và cũng như anh nó, chúng hốt hoảng:
– Mẹ điên rồi, sao lại để tiền lại cho một con chó chứ.
– Vì nó con của tôi, anh chị có hiểu không?? Thời gian qua, không có nó bên cạnh, chắc tôi đã chẳng sống nổi. Nếu như tôi không có tiền, chắc gì anh chị đã ở đây??
Bà đã quyết định để lại khoản tiền 100 triệu ấy làm từ thiện và trích ra một khoản nhỏ nhờ người hàng xóm tốt bụng thường xuyên giúp đỡ bà và quý con chó của bà nuôi nó những tháng ngày còn lại. Bà nhắm mắt xuôi tay, tay đặt lên đầu con chó, mỉm cười mãn nguyện. 5 đứa con của bà cúi gằm mặt xuống vì xấu hổ. Chúng không dám tin những gì chúng đang được chứng kiến. Bà nói đúng, chúng có chăm sóc bà ngày nào đâu mà đòi hưởng tài sản. Chúng thấy mình, chẳng bằng một con chó về mặt nhân cách sống. Nghe thì có vẻ là sự so sánh khập khiễng nhưng nếu chứng kiến cuộc sống của bà, người ta sẽ hiểu. Con cái, hãy sống làm sao để khi bố mẹ mất đi rồi, không phải cúi đầu nói câu xin lỗi.
News
Choáng váng giá tiền ‘trang phục siêu phẩm’ toàn kim cương của bà Phương Hằng tối nay: Đếm sơ sơ cũng được gần trăm tỷ, thế này nghệ sĩ nào ‘sánh bằng’ được đây!
Bà Nguyễn Phương Hằng có mặt tại trường đua khu du lịch Đại Nam và thông báo xin được thay mặt Công ty Đại Nam góp số tiền 10 tỷ đồng cho Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc…
Vừa ra t/ù đã ủng hộ ngay 10 tỷ cho MTTQ, bà Phương Hằng ‘tiện tay’ đ/ẩ/y Hoài Linh, Thủy Tiên rơi vào ‘h/iểm cảnh’: Phong độ là nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi
Nữ CEO xuất hiện trên khấu và bày tỏ rất hạnh phúc. 18 giờ tối nay, tại khu vực Trường đua Khu du lịch Đại Nam, chương trình nghệ thuật sân khấu hóa, hoạt động thể thao đặc sắc và…
Rộ tin tình trẻ kém 12 t/uổi được Lệ Quyên lập di chúc, chia cho 1 nửa tài sản, nhiều người ngỡ ngàng ngưỡng mộ ‘số hưởng thế nhỉ’
Lệ Quyên và Lâm Bảo Châu công khai hẹn hò từ năm 2021. Sau gần 4 năm bên nhau, thông tin Lệ Quyên lập di chúc và chia cho Lâm Bảo Châu nửa gia tài gây sốc. Lệ Quyên và…
Không thể tượng tượng nổi khu du lịch Đại Nam ngay lúc này: Tất cả là bởi lời tuyên bố ‘có 1 0 2’ của CEO Phương Hằng
Sáng ngày 29/9, nhiều khu vực xung quanh khu du lịch Đại Nam (Bình Dương) đã chật kín người từ sớm. Hôm nay (ngày 29/9), Khu du lịch Đại Nam (Bình Dương) do bà Nguyễn Phương Hằng làm Tổng giám…
Mạng xã hội rỉ tai chuyện bà Phương Hằng từng là ‘v/ợ b/é’ Năm Cam và quá khứ khét tiếng hơn nhiều trùm giang hồ khiến bao người khiếp sợ, thực hư ra sao?
Bà Nguyễn Phương Hằng – CEO Đại Nam từng bị đồn là “vợ bé” của trùm giang hồ Năm Cam. Thực hư chuyện này như thế nào? Bà Nguyễn Phương Hằng – CEO Công ty CP Đại Nam là cái…
Nữ nghệ sĩ hạng A đứng đầu tổ chức xóa đói giảm nghèo ă/n ch/ặ/n 91,5% tiền quỹ trong suốt 9 năm mới bị phát hiện: Mua nhà, tậu xe, đi du lịch khắp nơi sang chảnh bằng …. t/iền ch/ùa
Sao nữ này rơi nước mắt phủ nhận chuyện ăn chặn tiền từ thiện nhưng lại không thể trình bằng chứng lên ủy ban điều tra. Vào ngày 27/9, AP đưa tin Ủy ban Từ thiện Anh (UK Charity Commission) phát hiện…
End of content
No more pages to load