Tưởng là dấu chấm hết của một cuộc hôn nhân, tôi không ngờ cuộc điện thoại của mẹ chồng lại khiến cục diện thay đổi hoàn toàn.
Đó là một ngày buồn, khi vợ chồng tôi đang chuẩn bị ăn bữa tối cuối cùng trước khi ly hôn. Ánh đèn mờ ảo của nhà hàng phản chiếu thêm nỗi cô đơn của mỗi chúng tôi trong cuộc hôn nhân này. Vốn tưởng, đây sẽ là điểm kết thúc của một gia đình, nhưng không ngờ đến phút cuối, cục diện đã hoàn toàn thay đổi vì một cuộc điện thoại.
Một ngày trước khi ra tòa ly hôn, vợ chồng tôi hẹn nhau đi ăn bữa tối chia tay ở một nhà hàng quen thuộc. Không gian và những món ăn vẫn thế, hương vị quen thuộc, nhưng tiếng cười ngày xưa đã không còn nữa. Cả bữa ăn chìm trong không khí im lặng, lòng tôi ngập tràn sự tiếc nuối. Cuối bữa ăn, chồng đi thanh toán, còn tôi ngồi đợi tại bàn.
Lúc này, điện thoại di động trên bàn của anh đổ chuông. Liếc nhìn màn hình, tôi thấy cuộc gọi từ mẹ chồng. Nghĩ rằng anh sẽ gặp rắc rối với mẹ vì chuyện ly hôn nên tôi nhấc máy thay.
“Mẹ ơi”, tôi cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
“Tiểu Mẫn, bây giờ con đang ở đâu?”, giọng mẹ có chút gấp gáp.
“Chúng con đang ở một nhà hàng và sẽ xong việc sớm thôi,” tôi trả lời.
“Là thế này, trong nhà đột nhiên xảy ra chuyện. Con và Quảng Di có thể nhanh chóng về nhà được không?”, giọng mẹ chồng đầy lo lắng.
Tôi vô cùng bối rối. Nhà mẹ chồng cách nơi chúng tôi ở 2 tiếng lái xe, chắc hẳn trong nhà có chuyện gì thật sự. Cuối cùng tôi cũng đồng ý. Cúp điện thoại xong, tôi nhanh chóng nói với chồng. Anh lưỡng lự nhưng vẫn quyết định về nhà với tôi.
Khi về đến nhà, chúng tôi thấy mẹ chồng đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, sắc mặt tái nhợt và một gói đồ bên cạnh. Khi thấy chúng tôi quay lại, bà ấy nhanh chóng đứng dậy và đưa gói đồ cho chồng.
“Đây là cái gì?” Chồng tôi nghi ngờ hỏi.
“Đây là chìa khóa phòng tân hôn mà mẹ đã chuẩn bị cho con khi các con chuẩn bị lấy nhau. Nhưng sau khi cưới các con liền lên thành phố ở. Từ đó tới nay cũng chưa từng ngủ lại nhà. Bao nhiêu năm qua, mẹ biết các con chạy khắp nơi kiếm sống, chưa từng ở trong đó. Mẹ mong các con một lần nữa trở lại căn phòng tân hôn ngày đó”, mẹ chồng nói, trong giọng có chút cầu xin.
Nhìn chiếc chìa khóa trước mặt, vợ chồng tôi sững sờ. Lúc này, tôi nhận ra rằng chúng tôi đã mâu thuẫn, đòi ly hôn vì cái tôi của mình nhưng chúng tôi đã bỏ qua tầm quan trọng của gia đình này. Bước vào căn phòng tân hôn ngày ấy, mọi thứ vẫn như cũ, bức ảnh cưới hạnh phúc, đồ đạc vẫn được giữ nguyên. Chúng tôi bỗng nhớ lại lí do đến với nhau, những kỉ niệm hạnh phúc từng có… Vậy tại sao, mọi chuyện lại tới hồi tan vỡ thế này?
“Mẹ, chúng con sai rồi, trong khoảng thời gian này mẹ đã lo lắng nhiều rồi”, tôi không khỏi bật khóc, ôm chặt mẹ chồng.
“Vâng mẹ, chúng con đã hiểu ra rồi. Sau này nhất định chúng con sẽ sống tốt”, chồng tôi cũng đỏ mắt, ôm cả mẹ và tôi.
Sau buổi tối hôm đó, 2 vợ chồng dành thời gian để trao đổi về tất cả mọi chuyện đã xảy ra. Chúng tôi thêm hiểu cho nhau và hiểu hơn về chính mối quan hệ này. Chúng tôi đã từ bỏ ý định ly hôn và cùng bắt đầu lại. Dù cuộc sống còn nhiều khó khăn, nhưng chúng tôi đã học được cách trân trọng lẫn nhau và vun vén gia đình chung bằng cả trái tim.