Trong buổi họp lớp, khi biết tôi làm lao công với mức thu nhập thấp, không ít người bày tỏ sự khinh thường, thậm chí buông lời mỉa mai.
Từ trưởng phòng thu nhập 85 triệu/tháng thành lao công quét dọn
Tôi họ Trần, sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Năm tôi thi đại học thì bố không may mắc bệnh nặng. Tôi bỏ thi đại học để cùng mẹ đi làm thuê kiếm tiền chạy chữa cho bố. Sau 1 năm cố gắng chạy chữa, bố tôi vẫn không qua khỏi.
Di nguyện cuối của ông là mong tôi học hành tử tế, vì muốn thực hiện nguyện vọng này mà tôi nỗ lực gấp 3 người bình thường. Suốt 1 năm trời tôi vừa làm việc vừa tự ôn luyện để có thể thi lại đại học.
Cuối cùng tôi cũng thành công đỗ vào trường học bản thân mong muốn, tuy nhiên vì vừa đi học vừa tự lo học phí nên thành tích của tôi cũng không quá xuất sắc. Cộng thêm việc học chậm 2 năm so với bạn bè cùng trang lứa nên tôi có phần chật vật hơn rất nhiều.
Giai đoạn mới bắt đầu tìm việc làm, tôi từng liên hệ vài người bạn định nhờ giúp đỡ giới thiệu việc làm nhưng đa phần đều từ chối. Tôi sau đó cũng không nhờ vả ai nữa mà quyết tự đi lên bằng sự chăm chỉ và nỗ lực của mình.
Ảnh minh họa
Sau nhiều năm lăn lộn, tôi từ một nhân viên quèn đi lên vị trí trưởng phòng kinh doanh của một công ty có tiếng trong ngành. Không chỉ có mức thu nhập 25.000NDT/tháng (khoảng 85 triệu/tháng) khiến nhiều người mơ ước. Đang đúng giai đoạn đỉnh cao của sự nghiệp thì dịch bệnh Covid ập tới.
Sau thời gian dịch bệnh dài hoành hành, nhiều công ty doanh nghiệp phá sản trong đó có cả công ty tôi đang làm việc. Tôi cũng quyết định đưa cả gia đình về quê nghỉ ngơi 1 thời gian.
Sau khi về quê, tôi tập tành xây kênh thương hiệu và buôn bán kinh doanh qua mạng xã hội. Tận dụng nhiều năm kinh nghiệm lăn lộn trong ngành, tôi lập kênh Youtube và quay dựng các video về du lịch cùng ẩm thực địa phương cho du khách nước ngoài. Thời gian sau, tôi liên kết các xưởng sản xuất đặc sản địa phương mở bán hàng trên sàn thương mại điện tử như Taobao, 1688… và thu lại khoản tiền lớn.
Cộng với khoản tiền tích góp nhiều năm trước đó, tôi đầu tư vào xây dựng homestay nghỉ dưỡng, mô hình này ban đầu không được quan tâm nhưng sau đó lại thu lại những khoản lợi nhuận khổng lồ.
Sau nhiều năm bươn chải, thời gian gần đây thấy sức khỏe tinh thần của bản thân đã kém đi rất nhiều, thường xuyên mất ngủ vì làm việc căng thẳng, tôi quyết định bàn giao công việc và nghỉ hưu sớm. Tuy nhiên tôi và vợ khá “khắc khẩu”, ở nhà lại sinh cãi vã nên sau cùng tôi lại xin làm lao công quét dọn, việc thường ngày rất nhẹ nhàng nhưng lương cũng không cao.
U60 đi họp lớp bị bạn cũ mỉa mai vì làm lao công
Cách đây ít ngày, tôi nhận được cuộc gọi từ người bạn học cấp 3 cũ rủ đi họp lớp. Đây là cuộc họp lớp đầu tiên mà tôi tham gia sau nhiều năm. Sau khi biết địa chỉ nhà hàng, tôi vui vẻ đến đó theo lịch hẹn. Vốn nghĩ rằng sẽ có quãng thời gian vui vẻ ôn lại chuyện xưa với bạn bè, không ngờ khi mọi người hỏi han tôi hiện đang làm gì, tôi vui vẻ nói rằng công việc hiện tại rất nhẹ nhàng thoải mái, hàng ngày làm lao công, lương 1500 NDT/tháng (khoảng 5 triệu đồng). Nghe tới đây nhiều người lập tức thể hiện sự khinh miệt ra mặt.
U50 đi họp lớp bị bạn cũ mỉa mai vì làm lao công. Ảnh minh họa
“Hóa ra không phải cứ là người học giỏi nhất thì sau này sẽ có thu nhập tốt nhất nhỉ? Tính ra lão Vương ngày xưa học dốt nhất lớp giờ mức thu nhập còn gấp 5 lần lớp phó học tập Trần”, một người bạn học buông lời trêu chọc mỉa mai mức thu nhập hiện tại của tôi trong sự cười cợt của những người bạn khác.
Thậm chí nhiều người còn bàn tán về việc trước đây từng nhận được cuộc gọi nhờ xin việc hộ của tôi. Họ càng cho rằng tôi thực sự trở thành một kẻ thất nghiệp, phải bỏ thành phố về quê làm lao công. Tôi chỉ cười trừ không nói gì bởi bản thân đã thực sự nhìn rõ được lòng người. Trong lúc ăn uống, mọi người vui vẻ trao đổi thông tin liên lạc với nhau nhưng đều trừ tôi ra.
Ảnh minh họa
Tới cuối bữa, lúc lớp trưởng ra thanh toán thì phát hiện ra hóa đơn được miễn phí toàn bộ 5000 NDT (khoảng 17 triệu đồng) tiền đồ uống. Trong lúc mọi người vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu gì, thì quản lý xuất hiện và nói rằng: “Rất vui khi được gặp các cô chú tại đây, nhân dịp mọi người họp lớp, cháu xin thay mặt bố cháu mời rượu mọi người bữa này ạ”.
Ảnh minh họa
Lúc bấy giờ các bạn học cũ đều rất hồ hởi, liên tục hỏi xem cô gái mới tới là con nhà ai. Khi biết đây là con gái của tôi, bầu không khí đột nhiên trở nên im lặng. Tôi vui vẻ đưa con gái tới giới thiệu lại với mọi người, cũng giới thiệu nhà hàng này mới mở, là vốn liếng nhiều năm kinh doanh của gia đình, giờ sức khỏe yếu nên cho con gái tiếp quản, bản thân thi thoảng tới đây làm lao công dọn dẹp cho khuây khỏa.
Nghe tới đây ai nấy đều lặng thinh không dám nói năng gì, tôi hả hê trong lòng và vui vẻ chia tay mọi người rồi ra về trước. Ngồi trên xe taxi về nhà, tôi nhận được vô số lời mời kết bạn từ những người bạn học cũ. Thậm chí có người còn nói cuối tuần muốn rủ tôi đi câu cá. Nhìn thấy những người này tôi chỉ thấy rất chướng mắt, cũng cảm thán lòng người giờ quá thực dụng. Họp lớp là nơi để khoe mẽ, nếu bản thân không có tí giá trị nào thì sẽ bị đem ra làm trò cười.