Bồ ốm dẫn về cho vợ hầu, tôi run sợ trước sự thâm sâu của cô vợ hiền như đất

Tôi run lên vì sợ hãi. Sao cô vợ vốn hiền như đất lại có thể thâm sâu, mưu mô tới mức ấy?

Cũng xin tâm sự thẳng là cách đây nửa năm tôi đã ngoại tình với người phụ nữ khác. Vợ chồng tôi kết hôn được 8 năm, sinh được 2 bé trai. Vợ tôi cũng khá tốt, vừa đi làm lại vẫn chăm sóc chồng con, gia đình chu đáo. Khổ nỗi sống bên nhau lâu nên nhạt, vợ tôi lại là người hiền lành nhu mì tới mức nhàm chán.

Cô bồ của tôi thì ngược lại hoàn toàn, xinh đẹp nóng bỏng, biết nũng nịu biết lấy lòng. Vợ tôi vừa ngốc nghếch lại hiền như đất nên chẳng hay biết gì. Tôi thỏa sức vui vầy bên ngoài, về nhà vẫn có cơm ngon canh ngọt, nhà cửa sạch sẽ. Bên ngoài là bồ đẹp, về nhà có vợ ngoan, cuộc sống của tôi chẳng khác gì thiên đường.

Tháng trước người tình của tôi bị ốm. Công việc của tôi bận quá không thể sang chăm cô ấy được. Cô ấy lại ở trên này một mình, chẳng có bố mẹ anh em bên cạnh. Thuê người lạ thì cô ấy không thích. Nhìn cô gái mệt mỏi xanh xao nằm trên giường ốm mà tôi thương quá.

Bồ ốm dẫn về cho vợ hầu, tôi run sợ trước sự thâm sâu của cô vợ hiền như đất - Ảnh 1.

Cô bồ của tôi thì ngược lại hoàn toàn, xinh đẹp nóng bỏng, biết nũng nịu biết lấy lòng. (Ảnh minh họa)

Tôi đột nhiên nghĩ đến tại sao lại không đưa cô ấy về nhà mình cho vợ chăm sóc. Dù sao vợ tôi cũng rảnh rỗi lại khéo tay, biết chăm người bệnh. Hiện tại chúng tôi đang ở cùng bố mẹ tôi mất lâu rồi. Bố tôi tuổi cao sức yếu nên thường xuyên đau ốm. Ông cũng là người khá khó tính mà chưa bao giờ phải phàn nàn ca thán về con dâu.

Tôi đưa ra ý kiến, bạn gái lập tức đồng ý. Thế là tôi về bảo vợ rằng người đồng nghiệp thân vốn ở cùng em gái nhưng hiện tại anh ta đang đi công tác mà cô em gái bị ốm không ai chăm.

Vợ nghe thấy thế liền giục tôi đưa cô ấy về đây vợ chăm cho, dù sao cũng là em gái đồng nghiệp mà. Kế hoạch thành công mỹ mãn!

Suốt một tuần sau đó, ngày đi làm, tối về tôi chứng kiến cảnh vợ và bồ vui vẻ hòa thuận với nhau. Đợi vợ con ngủ, tôi lại sang âu yếm bồ. Nhờ có sự chăm sóc chu đáo của vợ tôi mà bạn gái tôi nhanh chóng khỏi ốm rồi về nhà mình.

Một tháng sau, bố tôi đột nhiên gọi các con đến rồi thông báo một chuyện động trời. Ông bảo muốn vào viện dưỡng lão sống nốt quãng đời còn lại. Tôi vội vã chất vấn:

– Con cái ở đây sao bố phải vào đó? Người khác sẽ nghĩ gì về nhà mình? Lẽ nào bố không ưng ý con dâu? 

– Cái nhà này bị mày phá nát rồi còn gì. Tao chỉ có đứa con dâu là nó với hai đứa cháu hiện tại thôi, nên tao mới vào viện dưỡng lão đấy. 

Tôi kinh ngạc đến đờ đẫn khi ngay sau đó vợ đưa ra lá đơn ly hôn đã ký sẵn:

– Về lý do thì chắc anh đã hiểu rồi đúng không. Ngoại tình không nói, còn trắng trợn đưa cả bồ về nhà ở, lừa dối để vợ chăm sóc cô ta, có lẽ trên đời này chỉ có anh mới nhẫn tâm làm được điều đó thôi. 

Theo lời vợ giải thích thì cô ấy không hề biết chuyện trước đó. Tuy nhiên sau khi cô bồ của tôi về thì vợ chợt nhớ đến chiếc camera mình lắp từ lâu để phòng trộm mà quên bẵng đi mất.

Thế là vợ xem được hết những hình ảnh nửa đêm tôi vào phòng bồ, có hôm còn để cửa thành ra cảnh âu yếm cũng bị ghi lại. Cô ấy khóc lóc kể với bố chồng và xin phép được ly hôn. Bố tôi đồng ý, đồng thời quyết định vào viện dưỡng lão sống.

Bồ ốm dẫn về cho vợ hầu, tôi run sợ trước sự thâm sâu của cô vợ hiền như đất - Ảnh 3.

Tôi tiếc xót đến tan nát ruột gan, muốn phát điên lên. (Ảnh minh họa)

Quan trọng là mọi tài sản ông đều di chúc hết cho hai đứa cháu trai mà vợ tôi sinh ra. Tôi là con trai không được xu nào kể cả căn nhà hiện tại. Ông tuyên bố hùng hồn khiến tôi cứng họng:

– Mày ngu và vô liêm sỉ tới mức này thì tao cũng chẳng yên tâm mà giao tiền cho mày. Rồi lại bị đám đàn bà hám lợi ngoài kia bòn rút hết thôi. Cho cháu tao là tốt nhất, chúng nó sau này còn có mảnh đất dựa vào. Mày tự lo cho thân mình đi!

Căn nhà hiện đại cũng trị giá đến 5 tỷ, ngoài ra ông còn 2 mảnh đất khác đang cho người ta thuê, tổng cộng tất cả đến 15 tỷ đồng. 1 tháng qua ông đã hoàn tất thủ tục sang tên rồi, giờ mới thông báo cho tôi biết. Tôi tiếc xót đến tan nát ruột gan, muốn phát điên lên.

Ngày ra tòa, tôi hỏi vợ: “Có phải cô đã biết hết từ trước rồi cố tình lắp camera lấy bằng chứng đúng không? Cô cũng biết bố sẽ làm như thế phải không?”. Cứ tưởng cô ấy sẽ chối bay chối biến, không ngờ vợ cười đáp: “Thế thì sao?”. 

Tôi run lên vì sợ hãi. Sao cô vợ vốn hiền như đất lại có thể thâm sâu, mưu mô tới mức ấy?