Ngày ấy, trong đám cưới, khi cả hai họ đang vui vẻ chúc phúc, mẹ chồng tôi để ý không thấy gia đình tôi trao vàng cho tôi. Bà bĩu môi, rồi mỉa mai bảo nhỏ với người xung quanh rằng “đúng là nhà nghèo, đến con gái lấy chồng cũng không nổi cái món hồi môn đàng hoàng”. Những lời nói đó làm tôi đau lòng, nhưng vì yêu chồng, tôi nhẫn nhịn mọi chuyện.

Một năm trôi qua, tôi về làm dâu trong sự soi mói và sân si của bà. Bà luôn kiếm cớ trách mắng, đay nghiến tôi từ việc nhỏ nhặt nhất. Trong mắt bà, tôi mãi chỉ là người phụ nữ “vô sản”, không xứng đáng với con trai bà.

Những Điều Nên Kiêng Kỵ Trong Ngày Cưới Để Được Hạnh Phúc Suốt Đời

Rồi một ngày, công việc kinh doanh của chồng tôi gặp khó khăn, nợ nần chồng chất. Anh cần một khoản tiền lớn để cứu vãn tình hình, nhưng mẹ chồng không có khả năng giúp đỡ. Tôi lúc này mới âm thầm lấy ra 10 cây vàng và hai cuốn sổ đỏ – quà hồi môn của bố mẹ đẻ mà tôi đã giữ kín. Tôi đưa cho chồng, bảo anh dùng để trả nợ và ổn định cuộc sống.

Khi mẹ chồng biết chuyện, bà sững người, không dám tin vào mắt mình. Ánh mắt bà đổi sắc, ngượng ngùng và hối hận. Bà ngập ngừng quỳ xuống xin tôi tha thứ. Nhưng sau tất cả những lời cay nghiệt và sự ghẻ lạnh bà dành cho tôi suốt thời gian qua, tôi quyết định dọn ra ở riêng, sống cuộc sống của mình.

Giờ đây, tôi và chồng hạnh phúc bên nhau, còn mẹ chồng chỉ còn lại sự cô đơn và tiếc nuối cho những lời nói từng làm tổn thương con dâu.