Xuất thân từ gia đình nghèo khó, tôi quyết tâm đi xuất khẩu lao động ở Campuchia để tìm kiếm cơ hội thay đổi cuộc sống. Năm năm lăn lộn ở xứ người, tôi không chỉ tích góp được ít vốn mà còn may mắn gặp được một cô gái hiền lành và chu đáo, khiến tôi muốn đưa về ra mắt gia đình.

Ngày dẫn cô ấy về, vừa bước chân vào nhà, bố mẹ tôi lập tức tỏ thái độ ngờ vực. Có lẽ vì cô là người nước ngoài, nên họ lo lắng không biết nàng dâu này có thể hòa hợp được với nếp sống của gia đình hay không.

Lễ cưới (người Khmer) – Wikipedia tiếng Việt

Nhưng đến sáng hôm sau, khi mọi người còn chưa tỉnh giấc, cô đã dậy sớm, quét sân, dọn nhà một cách cẩn thận và tỉ mỉ như người con gái đã quen với việc này từ lâu. Cô không để sót bất kỳ góc nhỏ nào, lau chùi sạch sẽ từ bàn ghế cho đến góc bếp, thậm chí còn nấu nước pha trà cho bố tôi, rồi nhẹ nhàng chào hỏi mọi người khi họ thức dậy.

Chỉ cần thấy hành động ấy, bố mẹ tôi thay đổi thái độ ngay lập tức. Những ánh mắt ngờ vực hôm qua giờ đã thay bằng sự quý mến. Họ gọi tôi lại, nói chuyện cưới hỏi gấp gáp như sợ để lỡ mất người con dâu tốt bụng và siêng năng.

Đôi khi, ngôn ngữ và quê quán chẳng phải là trở ngại, vì sự chân thành luôn là điều dễ chạm đến trái tim nhất.