Đang trong lúc ỡ cữ, tôi chìm đắm trong những bộ đồ ngủ xuề xòa, người lấm lem mùi sữa và bỉm. Thời gian trôi qua, chồng tôi dần dần tỏ ra chán nản. Những ánh mắt anh dành cho tôi không còn ấm áp, và những cuộc gọi bất thường về đêm khiến lòng tôi nặng trĩu.

Một buổi sáng, khi đang đi khám sau sinh, tôi tình cờ thấy anh dẫn bồ nhí vào phòng siêu âm. Mọi thứ như sụp đổ trước mắt tôi, nhưng tôi quyết định không làm gì. Chỉ lặng lẽ đứng đó, một cơn sóng giận dữ quặn thắt trong lòng, nhưng tôi biết mình cần bình tĩnh.

Về nhà, tôi bắt đầu tính toán. Thay vì gào thét, tôi lựa chọn im lặng. Những gì anh ta đang làm chỉ càng khiến tôi thêm quyết tâm. Tôi lén lút gom góp tài sản, ôm 15 tỷ trong tay, và khăn gói quả mướp về ngoại, bỏ lại những kỷ niệm đau thương phía sau.

Gặp bạn học cũ của chồng khi vào viện chăm bố chồng ốm, cuộc hôn nhân 8 năm của tôi kết thúc

Tôi nghĩ về ngày trở về sẽ ấm cúng, có cơm ngon canh ngọt đợi sẵn, nhưng hôm ấy thật khác. Khi tôi bước vào, chồng tôi đang ngồi đó, nét mặt tái xanh như tờ giấy. Tôi biết có điều gì không ổn. Anh lắp bắp thông báo: “Bà nội… vừa qua đời.”

Tôi chợt dừng lại. Tất cả mọi thứ bỗng nhiên đảo lộn. Cảm giác tội lỗi, xót xa tràn ngập tâm trí. Dù có mọi thứ trong tay, nhưng điều này thì tôi không thể thay đổi. Trong cái khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra: cuộc sống không chỉ là những lựa chọn mà còn là những hệ quả không thể tránh khỏi.

Tôi nhìn chồng, thấy anh quỵ xuống, nước mắt trào ra. Lòng tôi đột nhiên dịu lại, có một phần trong tôi vẫn muốn vươn tay ra, nhưng lại bị vướng chặt bởi nỗi đau mà anh đã gây ra. Cuộc sống này, thật tàn nhẫn và không dễ dàng cho ai.

Có lẽ, cái giá cho sự phản bội này còn đau đớn hơn cả sự ra đi của người thân. Tôi thầm nghĩ, phải chăng, trong những khoảnh khắc tăm tối nhất, chúng ta mới nhận ra điều quý giá nhất trong cuộc đời là gì? Tôi sẽ phải đối diện với tất cả, nhưng lần này, tôi sẽ làm cho chính mình mạnh mẽ hơn.