Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo. Cả đời vợ chồng tôi chắt chiu, tằn tiện để lo cho các con khôn lớn, mong chúng được ăn học thành người. Khi thằng cả lấy vợ, tôi cũng chỉ mong con dâu biết chăm lo cho gia đình, yêu thương con trai tôi là đủ. Nhưng hóa ra, cô con dâu quê mùa, ít nói ấy lại làm được những điều khiến tôi không ngờ tới.
Con dâu tôi, Hương, vốn là một cô gái hiền lành, chất phác. Từ ngày về làm dâu, cháu luôn kính trên nhường dưới, lo toan mọi việc trong nhà. Nhưng điều tôi quý nhất ở Hương là ý chí mạnh mẽ. Ngày mới cưới, Hương vẫn làm công nhân, lương ba cọc ba đồng, nhưng chưa bao giờ kêu ca. Vậy mà chỉ sau một thời gian ngắn, cháu quyết định nghỉ việc để khởi nghiệp. Ban đầu, vợ chồng tôi cũng lo lắng lắm, nhưng nhìn sự quyết tâm và tinh thần học hỏi của Hương, chúng tôi đành ủng hộ.
5 năm trôi qua, nhờ trời thương và sự nỗ lực không ngừng, Hương đã xây dựng được một cửa hàng kinh doanh phát đạt. Khi thấy cháu ngày càng bận rộn, tôi cũng chỉ mong cháu sống hạnh phúc, chứ chưa từng dám nghĩ đến việc con sẽ dành dụm để lo cho bố mẹ chồng.
Hơn nửa năm thi công, căn nhà 3 tầng khang trang nhất phố cuối cùng cũng hoàn thiện. Ngày dọn về nhà mới, cảm xúc trong tôi khó tả – vừa hạnh phúc, vừa tự hào. Cả đời tôi chưa từng dám mơ có ngày mình được sống trong một ngôi nhà đẹp đẽ thế này.
Thế nhưng, niềm vui ấy bỗng xen lẫn sự hoang mang khi tôi bước vào phòng ngủ và phát hiện một tờ giấy A4 đặt ngay ngắn dưới gối. Mở ra, tôi sững người trước những dòng chữ Hương viết:
—
**“Bố mẹ kính yêu,**
Hôm nay là ngày gia đình mình chuyển vào nhà mới, con biết bố mẹ vui lắm, nhưng chắc cũng có chút lo lắng vì nghĩ mình không xứng đáng. Con muốn bố mẹ biết rằng, đây là điều con tự nguyện làm, và con hạnh phúc khi được làm điều này.
Ngày con lấy chồng, bố mẹ từng ái ngại vì con là gái quê, sợ con không thể gánh vác việc gia đình hay hòa hợp với chồng con. Nhưng chính từ ngày bước chân về làm dâu, con đã cảm nhận được tình yêu thương và sự đùm bọc của bố mẹ. Nhờ đó, con mới có động lực để phấn đấu.
Ngôi nhà này không chỉ là món quà, mà còn là lời cảm ơn chân thành của con gửi đến bố mẹ – những người đã yêu thương và coi con như con ruột.
Con biết bố mẹ là người giản dị, sống tiết kiệm cả đời. Nhưng xin bố mẹ hãy yên tâm tận hưởng ngôi nhà này, như một phần ước mơ mà con có được nhờ sự ủng hộ và động viên của gia đình.
Con mong rằng, mỗi ngày trong ngôi nhà mới sẽ là một ngày vui vẻ, bình yên với bố mẹ.
Yêu thương,
Hương”**
—
Đọc đến đây, nước mắt tôi cứ trào ra. Những lo lắng, băn khoăn trong lòng như tan biến hết. Cô con dâu mà tôi từng lo sợ không đủ “tầm” lại chính là người mang đến niềm tự hào lớn nhất cho gia đình này.
Tôi bước ra ngoài, nhìn Hương đang vui vẻ sắp xếp đồ đạc, lòng thầm cảm ơn ông trời đã mang đến cho tôi một cô con dâu hiếu thảo và mạnh mẽ đến vậy.
Ngôi nhà này không chỉ là nơi để ở, mà còn là minh chứng cho tình yêu thương, sự gắn bó và hi sinh mà Hương dành cho gia đình chồng. Và với tôi, Hương không chỉ là một cô con dâu, mà còn là một người con gái tôi may mắn có được trong đời.
—
*Đôi khi, hạnh phúc không đến từ những điều lớn lao, mà từ lòng biết ơn và tình cảm chân thành của những người thân yêu.*