Vậy là cả vợ và chồng đều hòa nhau, coi như đó là bài học để đời và sau này
cũng không bao giờ cho chị Hạ vay tiền nữa.


Lúc mới về làm dâu, chị Hạ (chị chồng) đối xử với tôi rất tốt, chị luôn đứng ra

bênh vực và bảo vệ tôi trước sự hà khắc của bố chồng. Hay mỗi khi tôi bị
chồng quát nạt trách mắng, chị ấy đều dạy dỗ cho em trai 1 bài học.
Đáp lại lòng tốt của chị chồng, mỗi khi chị hỏi vay tiền tôi đều cho mượn. Lúc

đầu chị luôn trả đúng hẹn, thậm chí còn có chút lãi nữa. Đến khi chúng tôi dự
định mua đất thì chị Hạ hỏi vay 300 triệu, 1 tháng sau là trả. Chị hứa chắc như

đình, thế là tôi giấu chồng lấy tiền đưa cho chị Hạ vay.

Lúc mới về làm dâu, chị chồng tên Hạ là người đối xử với tôi rất tốt, chị luôn đứng ra bênh vực. (Ảnh minh họa)


Vậy nhưng quá thời hạn như đã hứa mà chị Hạ vẫn chưa trả tiền, tôi qua hỏi thì
chị khất tháng sau. Tháng sau đến đòi thì chị khất tiếp 3 tháng nữa. Cuối cùng

không có tiền trả nợ, chị nói là khi nào có thì gọi điện cho tôi đến lấy tiền. Tôi
bực bội đáp:
“Vậy 10 năm sau chị chưa có thì cũng chưa gọi điện cho em à. Khi vay sao chị
nói ngon ngọt thế, lúc trả chị lại lật lọng, dối trá thế”.

“Tôi đang là chị chồng của em đấy, ăn nói phải tôn trọng người khác 1 chút, vay
rồi sẽ trả chứ có ăn quỵt của em đâu mà làm rối lên vậy”.

“Thật ngu ngốc, không hiểu gì về chị Hạ, thấy chị nói hay quá nên mềm lòng.
Cho chị ấy vay số tiền lớn thế mà không thông qua chồng 1 câu. Em lớn rồi mà
sao chẳng có khôn vậy, làm việc gì cũng không để chồng tin tưởng thế. Nếu em
không đòi được số tiền đó thì đừng bước vào nhà nữa”.

Chồng trách tôi thật ngu ngốc, không hiểu rõ con người chị Hạ mà lại cho chị ấy vay tiền. (Ảnh minh họa)

Tôi ấm ức nói trong tiếng khóc:
“Chị Hạ là máu mủ ruột thịt với anh đấy, có phải em cho người ngoài vay đâu
mà anh chì chiết thậm tệ thế?”.
Chồng tôi kể ngày chưa vợ, tin tưởng chị gái, làm được đồng nào đưa hết cho
chị ấy giữ. Đến khi cần tiền lấy vợ thì chị ấy nói khóc lóc cầu xin em trai xí xóa
nợ, bởi điều kiện gia đình khó khăn, có làm cả đời cũng không được 200 triệu
trả cho em trai. Dù rất giận nhưng chỗ chị em ruột và có bố mẹ nói vào nên
chồng tôi đã cho không chị gái số tiền mất 6 năm tuổi xuân mới kiếm được

Vậy là cả vợ và chồng đều hòa nhau, coi như đó là bài học để đời và sau này
cũng không bao giờ cho chị Hạ vay tiền nữa. Chồng cũng không giận vợ nữa
mà thường xuyên nhắc nhở không được cho chị Hạ vay tiền.
1 tháng nay, tôi nghe tin anh rể bị ung thư gan giai đoạn 3. Dù rất hận chị Hạ
nhưng chỗ anh chị em không thể bỏ nhau được nên chúng tôi cũng đến thăm Hôm thứ 7 vừa rồi, chị Hạ bất ngờ đến hỏi vay tôi 100 triệu để chữa bệnh cho
anh rể. Tôi bảo chị cứ trả 300 triệu từ 8 năm trước rồi tôi sẽ giúp đỡ. Chị bảo:
“Chị biết có lỗi với vợ chồng em nhiều lắm nhưng vì quá túng quẫn nên mới phải
nợ em nhưng trước sau chị cũng trả, không bao giờ dám quỵt đâu. Cho chị vay
mỗi lần này nữa thôi, năm sau các cháu đều đi làm chị sẽ bảo các con kiếm tiền
trả nợ cho bọn em. Nếu em không giúp chị cứu chồng thì sau này chị cũng
không bao giờ trả khoản nợ đó nữa”.
Tôi đã đòi ròng rã nhiều năm nay nhưng chưa được đồng nào. Bây giờ chị hứa
sẽ trả dần trong năm sau, không biết có đáng tin cậy không. Thấy tôi đang do
dự, chị Hạ bất quỳ xuống chân tôi và cầu xin hãy cứu anh rể, anh chị chỉ biết
nhờ cậy vợ chồng tôi.
Lúc có tiền không lo tiết kiệm và trả nợ, đến khi túng quẫn lại van xin người
khác giúp đỡ. Theo mọi người, tôi có nên giúp đỡ chị chồng 1 lần nữa không?