Bố mẹ chồng tôi lúc nào cũng tự hào khi kể về anh – người con trai làm sếp tại một công ty nước ngoài, thu nhập đáng mơ ước. Nhưng thực tế lại chẳng như họ nghĩ. Hàng tháng, anh chỉ đưa tôi 10 triệu để lo liệu tất cả chi tiêu trong gia đình, bảo rằng công ty đang làm ăn thua lỗ, kinh tế khó khăn.
Là phụ nữ, giác quan thứ sáu của tôi không cho phép bản thân chấp nhận sự mập mờ này. Tôi âm thầm để ý từng cử chỉ, hành động của anh. Những cuộc gọi tắt vội, những tin nhắn lén lút, hay cả những buổi tối về muộn không lý do, tất cả khiến tôi thêm nghi ngờ.
Một tối, sau khi anh báo sẽ đi gặp đối tác, tôi quyết định theo dõi. Khi thấy anh rời khỏi nhà, tôi nhanh chóng lên xe bám theo. Anh không hề đi đến công ty hay quán cà phê như thường lệ, mà lái xe đến một nhà hàng sang trọng. Tôi ngồi trong xe, từ xa nhìn anh bước vào cùng một cô gái trẻ trung, xinh đẹp trong chiếc váy bó sát.
Hai người ăn uống, nói chuyện thân mật như một cặp đôi đang yêu. Nhưng điều khiến tôi thực sự sốc là sau bữa ăn, anh vòng tay qua eo cô ta, dẫn cô ấy vào một khách sạn gần đó.
Cơn ghen trỗi dậy, tôi quyết định bắt quả tang tại trận. Không cần suy nghĩ nhiều, tôi lao đến khách sạn, yêu cầu lễ tân cho biết số phòng anh vừa nhận. Cơn giận khiến tôi không ngần ngại mà đẩy cửa phòng bước vào.
Trước mắt tôi là cảnh anh và cô gái kia đang ôm nhau trên giường. Thấy tôi, anh sững người, mặt tái mét, vội đứng dậy. Cô gái thì hoảng hốt, lắp bắp tìm cách che đậy.
Anh giải thích đi! Đây là đối tác mà anh bảo sao? – Tôi hét lên, giọng đầy phẫn nộ.
Anh ấp úng, không thể nói được gì. Tôi quay sang cô gái:
Cô là gì của chồng tôi? Cô có biết anh ta đã có gia đình không?
Cô ta cúi đầu, lặng im. Sự im lặng đó chính là câu trả lời cho tất cả. Tôi cảm thấy tim mình như bị xé nát. Người đàn ông mà tôi đã tin tưởng, yêu thương, hóa ra lại là kẻ phản bội.
Không muốn nghe thêm bất cứ lời bào chữa nào, tôi ném chiếc nhẫn cưới xuống sàn, nói với anh:
Tôi đã ngu ngốc tin anh suốt thời gian qua. Nhưng từ bây giờ, anh tự sống với sự giả dối của mình đi.
Tôi rời khỏi khách sạn, nước mắt rơi đầy trên má. Sau hôm đó, tôi quyết định ly hôn, kết thúc cuộc hôn nhân đầy dối trá này. Dù đau lòng, nhưng tôi biết mình cần phải mạnh mẽ để bắt đầu lại cuộc sống, một cuộc sống không còn bóng dáng của sự phản bội.