2 năm nay, tôi quá bận rộn nên không thể về quê chăm sóc bố được. Ai ngờ, bố lại quyết định trớ trêu như vậy.
Anh em tôi đều lập nghiệp ở thành phố. Rồi chúng tôi lấy vợ lấy chồng, sinh con đẻ cái, cuộc sống ổn định nên càng không có suy nghĩ về quê. Bố mẹ gọi chúng tôi về mấy lần nhưng tôi và anh trai đều từ chối. Tôi bảo anh trai là con trai thì nên về quê sống, phụng dưỡng bố mẹ, thờ cúng ông bà. Đất đai ở quê rộng rãi, anh ấy có thể đầu tư kinh doanh homestay, khu nghỉ dưỡng đều được. Nhưng anh tôi lại không chịu, còn hỏi ngược lại tôi, bảo tại sao tôi không về mà ép anh về?
5 năm trước, mẹ tôi qua đời. Vợ chồng tôi về quê ở với bố tròn 1 tháng nhưng vì công việc nên đành phải về lại thành phố. Còn vợ chồng anh trai chỉ về những lúc cúng mẹ thôi, ngoài ra không chịu ở lại với bố. Anh ấy luôn nói tôi là con gái, thương bố thì phải ở chăm sóc ông, còn anh phải lo cho gia đình nhỏ của mình nữa. Hồi đó, anh em tôi từng cãi vã, mâu thuẫn nặng nề chỉ vì sự vô trách nhiệm và đùn đẩy của anh trai.
2 năm nay, tôi bận rộn quá nên không có thời gian để về quê chăm sóc bố được. Tuy nhiên, tôi vẫn hay gọi điện về hỏi thăm sức khỏe của ông và gửi tiền về đều đặn. Năm ngoái, đất nhà tôi từ trong hẻm thành đất mặt tiền do có con đường liên xã chạy qua. Giá đất vì thế tăng lên chóng mặt.
Bố tôi quyết định vào viện dưỡng lão ở. (Ảnh minh họa)
Tháng trước, bố gọi anh em tôi về nhà gấp để ký giấy tờ bán đất. Anh tôi lại hớn hở về vì nghĩ rằng bố đã nghĩ thông, sẽ chia tài sản cho các con. Nào ngờ, bố tôi thông báo tin đã bán bán hết nhà đất với giá 5,5 tỷ.
Chiều qua, bố lại gọi chúng tôi về lần nữa. Ông đưa cho anh tôi 200 triệu, cho tôi 500 triệu. Số tiền còn lại, ông đã cho những người hàng xóm từng giúp đỡ, cưu mang ông trong thời gian vừa qua. Một phần thì ông quyên góp vào hội khuyến học của huyện và các đoàn từ thiện, trại trẻ mồ côi. Ông chỉ giữ lại 1 tỷ đồng và sẽ vào viện dưỡng lão ở chứ không ở với đứa con nào hết.
Anh tôi tức tối nói bố quá vô lí, lẽ ra ông phải chia tiền đều cho các con, sao lại cho hàng xóm và làm từ thiện? Bố tôi cười buồn, hỏi lại: “Mấy năm nay, tôi đau bệnh anh có đến thăm không? Hay anh chỉ chăm chăm vào đất đai tài sản của bố anh?”. Anh tôi cứng họng, bực tức bỏ về.
Nhìn bố lặng lẽ vào phòng, tôi ngậm ngùi xen lẫn hối hận. Nếu giờ để bố cô đơn vào viện dưỡng lão, tôi sợ mình càng ân hận hơn và sẽ không thể ngủ ngon được nữa. Nhưng nếu tôi bảo bố đến ở với vợ chồng mình, tôi lại sợ ông hiểu lầm tôi, cho rằng tôi chỉ vì tiền như anh trai. Rồi anh trai sẽ giận dữ, trách móc tôi. Tôi không biết phải làm sao nữa? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
News
Vừa biết chồng mắc UT, tôi thản nhiên bỏ mặc đi biền biệt suốt mấy tháng trời. Sau khi nghe cuộc điện thoại từ em chồng, tôi trở về thì sân nhà đã rợp khăn trắng và trống kèn…
Bất ngờ một ngày tôi thấy vợ trở về. Cô ấy nhìn mập mạp hơn, đi về phía giường bệnh của tôi. Tôi giận vợ lắm, không muốn nhìn thấy cô ấy. Nhưng My đưa tôi xem một tờ giấy…
Thương hiệu cafe nổi tiếng khiến CĐM dậy sóng vì cách làm từ thiện
Bài đăng tải của thương hiệu đồ uống nổi tiếng bất ngờ tạo ra những phản ứng trái chiều. Trong chưa đầy 24 giờ, đã có hơn 10 nghìn lượt phẫn nộ bên dưới bài viết này, khiến đội ngũ…
10/18 học sinh ra đi mãi mãi vì bão lũ
Cầm trên tay chiếc khăn mặt, chiếc dép ở lớp của Quân – một trong 18 cháu bé không qua khỏi, mất tích sau trận lũ quét ở thôn Làng Nủ, cô giáo mầm non Hoàng Thị Nự khóc nức nở….
Tôi gọi các con về rồi chia đều 5 tỷ cho các cháu nhưng tất cả đều từ chối nhận tiền. Đến khi các con ra về, tôi thấy một tờ A4 trên bàn, mở ra đọc b:ủ;n r:ủ;n tay chân…
Ở thời điểm công bố di chúc, cụ ông này vô cùng ngạc nhiên khi thấy phản ứng của các con. Trong mắt người dân làng, gia đình ông Hứa (Chiết Giang, Trung Quốc) là một hình mẫu hoàn hảo….
Đến ra mắt nhà người yêu, vừa đến nơi bố mẹ anh đã đon đả ra đón. Mới nhìn thấy bác trai tôi khựng lại khi biết đó là…
Chuyện hôn nhân của tôi tưởng chừng thuận lợi lại thành ra sóng gió khi nhận ra bố chồng tương lai là người thế nào. Tôi và bạn trai yêu nhau nồng cháy, suốt 2 năm qua tôi và anh…
Bố mẹ bỏ đi biền biệt nên tôi nhận nuôi cháu nội từ thuở lọt lòng đến nay, giữa trời mưa bão hai bà cháu chỉ biết nương tựa vào nhau. Một hôm đi chợ về chẳng thấy cháu đâu chỉ thấy 1 bọc đồ trên bàn, lúc mở ra tôi ch-ế-t l-ặng
Cứ tưởng được nương tựa con cháu lúc tuổi già, tôi giờ đây khóc vì buồn. Tôi sinh được một cậu con trai duy nhất thì chồng tôi qua đời. Thương con nhỏ tôi ở vậy nuôi con suốt mấy…
End of content
No more pages to load