Sau nhiều năm ra trường, anh Trần quyết định tham gia buổi họp lớp cùng mọi người. Nhưng buổi tham gia không mấy vui vẻ khi nhận về những lời nói coi thường…
Bài viết tâm sự của anh Trần, 50 tuổi đăng tải trên nền tảng xã hội 163.com (MXH Trung Quốc) thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng.
***
Tôi là lão Trần, 50 tuổi, trình độ học vấn cao nhất của tôi là hết trung học. Chính điều này cũng khiến công việc của tôi so với bạn bè không được tốt cho lắm. Tôi từng làm việc ở một số nhà máy. Nhưng những công việc đó không phù hợp nên tôi cũng xin nghỉ. Ở nhà tôi có sẵn mảnh đất nên tôi đã tự nuôi sống mình bằng nghề trồng trọt và mở sạp bán một số thứ. Công việc này cũng khiến tôi đủ sống qua ngày.
Để lo cho gia đình có một cuộc sống đầy đủ, tôi cũng hạn chế các cuộc gặp bạn bè, họp lớp…
Buổi họp lớp có lẽ tôi không nên tham gia. Ảnh minh họa: 163.com
Tuy nhiên, khi con trai tôi đã trưởng thành, áp lực cuộc sống cũng giảm dần, thậm chí biến mất. Một buổi chiều, tôi bỗng lấy điện thoại thì thấy loạt tin nhắn trong nhóm lớp cấp 3. Tôi tò mò bấm vào xem nội dung gì, những tin nhắn làm tôi bồi hồi nhớ về những ngày đi học.
Nhìn những tin nhắn lần lượt hiện lên tiếp theo, hóa ra lớp đang tổ chức buổi họp lớp. Sau hơn 30 năm ra trường, tôi không tham gia một buổi họp lớp nào, tôi cũng không giữ liên lạc với ai trong lớp cả. Thực sự, tôi cũng không muốn đi lắm nên chỉ im lặng nhìn các bạn nói chuyện. Nhưng hình như ai xem tin nhắn đều hiện lên, lớp trưởng gọi điện thoại cho tôi. Anh ấy mời tôi tham gia buổi họp lớp để ôn lại chuyện xưa. Tôi gật gù đồng ý rồi cúp máy. Tôi nghĩ mình nên đi để tuổi già trở nên phong phú.
Liên tục tin nhắn trong nhóm lớp vang lớp khiến tôi dao động. Ảnh minh họa: 163.com.
Địa điểm diễn ra buổi họp lớp cách nhà tôi không xa, tôi bắt taxi và đến nơi trong thời gian ngắn. Buổi họp lớp diễn ra tại một phòng riêng. Lúc này, gần như toàn bộ mọi người đã đến, mấy chục năm không gặp quả thực nhiều người tôi không thể nhận ra. Dù là bạn học cũ nhưng bây giờ chúng tôi như quen lại từ đầu. Lớp trưởng dù khuôn mặt đã in hằn dấu vết thời gian, nhung tôi nhìn thoáng qua vẫn nhận ra do khí chất vẫn không hề thay đổi.
Anh ta đứng lên giới thiệu trước tiên. Hồi đi học thường xếp hạng nhất lớp, chính vì vậy công việc của anh ta khiến tôi thực sự có chút ghen tị. Lần lượt, lần lượt từng người một. Ngay cả những người bạn ngày trước không học tập nghiêm túc lắm nhưng tất cả họ đều có công việc khá tốt, dù đó là công việc tay chân.
Khi đến lượt tôi giới thiệu bản thân, tôi ngạc nhiên khi bị nhiều bạn chế giễu. Vừa ngắt lời, tôi nghe có người nói: “Đây không phải lão Trần đây sao? Nghe nói ông trồng ray rồi bán hàng, con dâu tôi ngày nào cũng mua rau của ông”.
Họ lại tiếp tục khoe khoang về con cái của mình, có người khoe được con trai tặng một vòng vàng, sắm sửa nhà cửa dịp Tết… Tất cả để thỏa mãn sự kiêu ngạo của họ. Nhưng có trò vui nào mà muốn kết thúc sớm, có người bắt đầu hỏi tôi về con cái.
Liên tục bị chế giễu trong buổi họp lớp
Tôi bình thản nói: “Con trai tôi cũng là nông dân”. Câu nói vừa dứt lời thì có tiếng cười lớn: “Cha là nông dân, con cũng là nông dân là phải rồi!”. Có lẽ trong mắt họ, tôi là một lão nông và có sạp rau nhỏ, con trai tôi đương nhiên sẽ không có thành tích gì cao cả, đúng với câu nói: “Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột sinh con chuột lại đào hang”.
Tôi liên tục bị chế giễu, tôi không hiểu sao mọi người lại làm vậy. Ảnh minh họa: 163.com
Tôi thực sự khó chịu khi tham gia buổi họp lớp này. Tôi không hiểu gặp mặt là để ôn lại chuyện cũ hay đem nhau ra so bì. Cuối cùng buổi họp lớp cũng kết thúc, mọi người cùng nhau ra về. Tự nhiên có người hỏi tôi muốn về chung không, tôi bình tĩnh trả lời: “Không, lát nữa con trai tôi sẽ lái xe đến đón”.
Lão Vương quay sang nói với tôi cùng giọng giễu cợt: “Không cần trả tiền, tôi sẽ trả cho. Hai cha con đều là nông dân, sao có dư tiền để mua xe và bảo dưỡng? Hay muốn đợi chúng tôi đi về rồi mới đi bộ về một mình phải không?”
Tôi không thèm đáp lại, vừa hay con trai tôi đã đến. Cửa xe mở, con trai xuống mời tôi lên xe. Lão Vương vừa nhìn một lượt chiếc xe và hỏi: “Không phải ông nói con trai ông là nông dân sao? Làm sao có thể lái một chiếc xe xịn như vậy?”.
Tôi bình tĩnh mỉm cười đáp lại: “Đúng vậy, chúng tôi là nông dân, nhưng con trai tôi lại có tham vọng hơn. Nó tốt nghiệp trường Nông nghiệp Thượng Kinh và hiện đang làm việc cho một doanh nghiệp nhà nước. Nó chủ yếu làm trang trại, nghiên cứu giống cây trồng…”
Nghe những lời này, tất cả bạn học đều ngơ ngác, nhất là vẻ mặt của Lão Vương rất kích động. Lúc này những người chế giễu tôi trong bữa tiệc đều cúi mặt, ái ngại nhìn nhau. Tôi cũng không nói gì nhiều, nhìn vẻ mặt ngơ ngác của họ, tôi cảm thấy thật đáng giá ngàn lời nói. Tôi thong dong đi về phía xe của con trai. Sau đó, đóng cửa xe lại một tiếng, để lại những bạn học cũ đang suy nghĩ “lộn xộn” phía sau. Tôi biết sau khi tôi rời đi, họ sẽ nói về tôi, nhưng điều đó không còn quan trọng nữa.
News
Thân thế không phải dạng vừa của ông xã Việt Hương khi chi 300 tỷ xây biệt thự cho vợ
Ông xã Việt Hương là Hoài Phương đã có những chia sẻ khiến dân tình bất ngờ. Mới đây, ông xã của Việt Hương là Hoài Phương đã có những chia sẻ về cuộc sống hôn nhân của mình. Nam…
BTV Quang Minh ‘Thời sự 19h’: Làm sếp tổng, lấy vợ xinh như hoa hậu
BTV Quang Minh tên thật là Lê Quang Minh, sinh năm 1976 tại xã Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Anh từng là sinh viên Học viện Ngoại giao và làm việc tại Đài truyền hình Việt Nam từ giữa năm…
Cả showbiz xót xa cho Cát Phượng: Mắt đỏ hoe sưng húp, mặt mũi tiều tụy, bạn trai cũ vẫn âm thầm làm điều này khi gia đình gặp chuyện buồn
Những ngày vừa qua, thông tin bố nghệ sĩ Cát Phượng qua đời đã nhận được sự quan tâm của khán giả. Nỗi mất mát này chắc chắn là tổn thương khó thể nào bù đắp của Cát Phượng và gia đình. Vì tổ…
Tối nào chị hàng xóm cũng sang nhà chơi rồi ngồi uống trà đàm đạo với chồng tôi đến tận đêm mới về. Một hôm tôi đưa bạn thân đi khám th-a-i thì b-à-n-g h-òa-ng khi thấy anh nhà đang đưa chị ta siêu âm
Hai vợ chồng tôi mỗi người một quê ở xa, cùng đi học trên thành phố và ra trường quyết ở lại lập nghiệp. Thủa yêu nhau, cả hai không có gì ngoài ước mong về cuộc sống sau này…
Con trai đưa bạn gái về ra mắt, đêm đó 2 cháu ngủ chung phòng. Tờ mờ sáng tôi nghe âm thanh là lạ, tôi h-oan-g ma-ng chạy lên để xem, vừa mở cửa ra thì chao đảo
Lan ra về mà lòng rất đỗi nhẹ nhàng. Bởi cô biết rằng, sống trong gia đình nhà chồng như thế này thì sớm muộn cô cũng sẽ phải l.y h.ôn. Đã có rất nhiều những câu chuyện “dở khóc dở cười”…
Phải lòng cô gái c-â-/m cùng làng nên tôi cưới về làm vợ. Ngày đưa em đến viện s-i-n-h quý t-ử đầu lòng, vừa nhìn thấy mặt con em liền thốt lên một câu khiến tôi r-ù-ng m-ìn-h
Cả nhà đang vui mừng chào đón thiên thần nhỏ, bỗng vợ thốt lên một câu khiến ai cũng giật mình. Hơn 30 t.uổi trong khi bạn bè cũng trang lứa đã ổn định gia thất thì Phong vẫn lận…
End of content
No more pages to load