Từ ngày sống cùng chồng, tôi khá thoải mái về vật chất, đâm ra có phần ỷ lại vào anh. Vì thế sau khi ngày chồng mất, tôi chật vật xoay sở với cuộc sống. Một mình nuôi con trai nhỏ, nhiều lúc tôi thấy mình không chống đỡ nổi.
Ngày chồng qua đời, trời đất trước mắt tôi như sụp đổ. Đây là người chồng yêu thương, chăm sóc tôi suốt nhiều năm. Giờ thì tôi phải tiễn anh đi vì căn bệnh hiểm nghèo.
Từ ngày sống cùng chồng, tôi khá thoải mái về vật chất, đâm ra có phần ỷ lại vào anh. Vì thế sau khi ngày chồng mất, tôi chật vật xoay sở với cuộc sống. Một mình nuôi con trai nhỏ, nhiều lúc tôi thấy mình không chống đỡ nổi.
Sau này là tháng ngày tôi một thân một mình, đối mặt với lời dụ dỗ của nhiều người đàn ông. Họ nói sẽ lo cho tôi và con, nhưng tôi vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra họ không thật lòng. Dù đã mấy năm sau khi mất chồng, tôi vẫn còn nhớ thương anh. Cứ vậy mà tôi tiếp tục cuộc sống không còn chồng bên cạnh. Trải qua khó khăn, tôi dần kiên cường hơn, cuộc sống của tôi và con cũng ổn định hơn.
5 năm sau ngày chồng qua đời, mẹ chồng đến nhà tôi vào đúng ngày giỗ của chồng. Bà gọi tôi vào để nói chuyện riêng. Ngập ngừng một hồi thì mẹ chồng nói chồng tôi gửi cho tôi 1 tỷ dưới tên của bà. Bà nói giờ tôi muốn làm ăn, đầu tư gì thì cứ dùng số tiền này.
Tôi nghe thì ngỡ ngàng khó hiểu, vì chồng mất đã 5 năm, sao anh có thể gửi tiền cho tôi? Sau đó tôi mới nghe mẹ chồng nói hết ngọn nguồn câu chuyện. Hóa ra, chồng tôi trước khi mất đã mở một tài khoản tiết kiệm. Anh nói với mẹ rằng nếu 5 năm sau khi anh mất mà tôi vẫn một mình nuôi con, không sa ngã yêu đương thì hãy đưa số tiền này cho tôi.
Đúng như yêu cầu của anh, 5 năm qua tôi chỉ một lòng nuôi con, hỏi han chăm lo cho nhà chồng. Nhưng sau khi mẹ chồng ra về, tôi không khỏi ngẩn người xót xa. Sống với nhau bao năm, đến khi gần đất xa trời, chồng tôi vẫn không tin tưởng tôi yêu thương anh và con hết lòng. Anh cứ sợ sau khi mình mất thì tôi sẽ bỏ rơi con, nhanh chóng tìm kiếm tình yêu mới.
Anh chẳng nghĩ được việc sau khi mình mất thì tôi và con đã sống chật vật thế nào. Nếu ngay lúc đó tôi có số tiền này thì chẳng phải đã đỡ rất nhiều sao? Đến khi tôi có thể tự mình sống vững vàng thì mới nhận được tiền của chồng. Nhưng tôi cũng không thể từ chối số tiền này, chỉ là nghĩ mà buồn quá, chạnh lòng vô cùng.