Người ta bảo giàu vì bạn, sang vì vợ đúng không sai tí nào. Phụ nữ mà biết vun vén thì chồng được nhờ. Còn như vợ tôi, được đồng nào xào đồng nấy thì xem như vứt. Không biết đến lúc nào mới có nhà đẹp xe sang như người ta.
Nói ra thì bảo nói xấu vợ. Nhưng tôi chán vợ mình quá. Đã ăn bám chồng rồi còn không biết cách chi tiêu, thành thử lúc nào tôi cũng như phải đeo đá trên lưng, mệt mỏi vô cùng. Mọi người cứ tưởng tượng mà xem, vừa nuôi con lại vừa nuôi vợ, áp lực lắm chứ có đùa đâu.
Vợ tôi trước làm giáo viên mầm non. Làm hợp đồng với nhà nước nên lương tháng chẳng được bao nhiêu. Phụ nữ nên ngoài xăng xe thì còn thêm cả mấy khoản son phấn mỹ phẩm. Thật tình mà nói, tôi đã nhắc vợ nhiều lần về vấn đề này rồi. Người ta còn son rỗi thì mới trang điểm này kia. Còn mình có chồng rồi, cứ đua đòi làm cái gì không biết. Lúc hẹn hò tôi cũng không quan tâm tới mấy chuyện tiền bạc đâu cứ nghĩ yêu thì cưới thôi. Tới lúc lấy về rồi mới hiểu, cuộc sống hôn nhân không phải là viển vông, cơm áo gạo tiền quan trọng hơn cái gọi là yêu rất nhiều.
Đã nghèo lại còn gặp cái eo nữa chứ. Người mong có con sinh đôi không được, nhà tôi chỉ muốn đẻ tách ra cho đỡ gánh nặng kinh tế, cuối cùng cưới xong vợ tôi sinh đôi luôn 2 thằng con trai, nếu kiếm giúp việc cũng phải trả người ta gấp đôi lương. Sau tôi tính thà để vợ nghỉ việc ở nhà chăm con còn hơn vì lương cô ấy có như không. Vợ tôi lúc đầu không chịu đâu nhưng tôi nói rõ:
“Em cứ làm như mình có quyền quyết định ấy. Em đi làm có đủ tiền để lo tiền giúp việc chăm 2 đứa không? Bà nội bà ngoại đã không nhờ được gì rồi. Mình phải biết lựa cơm mà gắp mắt chứ. Còn em không đồng ý thì ly hôn đi. Chứ anh không gánh nổi đâu đấy”.
Vợ tôi đương nhiên chẳng dám ly hôn nên chọn ở nhà. Có điều cô ấy chỉ ở nhà trông con, ăn bám chồng mà cũng không nên thân, ăn tiêu hoang phí lắm. Một tháng tôi đưa chục triêu cũng bay biến hết, có tháng còn âm. Tôi không hiểu sao người ta nuôi con nhàn nhã, còn nhà tôi lại vất vả và tốn kém như thế. Con thì uống cả sữa mẹ, cả sữa ngoài nhưng hở tí lại phải đi viện rồi bác sĩ. Mà khổ một cái là sinh đôi nên đứa này ốm là đứa kia cũng lăn ra ốm theo. Mệt mỏi lắm.
Thấy đưa cho vợ bao nhiêu cũng hết, tiền tiết kiệm cũng chẳng để được đồng nào. Tôi chán nản vô cùng. Hỏi thì bảo:
“Anh xem nhà 4 người, riêng 2 đứa con tháng đã hết 4, 5 triệu tiền bỉm sữa, còn tiền ăn uống điện nước nữa. Em phải chi tiêu hà tiện lắm mới được thế. Đó là chưa kể đến việc đi viện rồi thuốc men hàng tháng đấy nhé”.
Lúc nào cô ấy cũng mang 2 đứa con ra làm lý do tiêu tiền. Nhiều lúc bực tôi quát:
“Cô tiêu thiếu thì tự nghĩ cách mà kiếm thêm. Sức tôi có hạn, không phải cái máy in tiền mà cô cứ hỏi cái là tôi đưa ngay được. Sao không sang mà hỏi hàng xóm xem họ cho con ăn cái gì mà cả năm chẳng uống viên thuốc nào. Con mình sữa nọ sữa kia, hở tí là lại đi viện”.
Và cũng vì bực với vợ nên nhiều khi dù cô ấy kêu thiếu, tôi vẫn nhất quyết không đưa thêm để cho tự mà xoay xở lấy mới thấm kiếm tiền không phải dễ. Tôi cũng tránh việc vợ được đằng chân lân đằng đầu, thấy chồng dễ là cứ đòi mãi. Bực nhất là hôm vừa rồi nhà có giỗ, tôi là con trưởng phải đứng ra tổ chức. Lâu ngày mới về quê nên tôi cũng nói chuyện với mẹ, bảo là để cho vợ mình tự đi chợ rồi cơm nước. Bà cứ ở nhà trông 2 đứa là được rồi. Làm cũng chỉ 5 mâm cỗ thôi, không nhiều nên mình vợ tôi tự xoay được. Hôm ấy tôi đưa cho vợ 2 triệu bảo làm 5 mâm cỗ. Tiện ví thì tôi rút đưa cả, ai ngờ chiều tối mọi người ăn uống xong về hết, còn 2 vợ chồng tôi hỏi:
“Nay cỗ bàn sắm sửa hết bao nhiêu? Anh thấy hơi ít món đấy, chẳng biết người ta đến ăn có chê không nữa”.
Vợ tôi trả lời:
“Anh đưa 2 triệu em tiêu hết rồi. Em phải tính kỹ lắm mới đủ tiền, giờ thực phẩm thịt cá đắt kinh. Làm sao mà đầy ắp được như người ta”.
Tôi nghe bực mình mắng:
“Cô đúng là ăn bám còn tiêu hoang, chồng cứ đưa bao nhiêu là tiêu hết bấy nhiêu, có 5 mâm cỗ chứ nhiều nhặn gì? Đừng có tưởng tôi không đi chợ nên không biết”.
Bất ngờ nghe tôi nói thế, vợ nổi giận đùng đùng trách ngược lại:
“Anh nghĩ 2 triệu của anh to lắm hả. Sau này anh tự cầm tiền mà chi tiêu cho biết”.
Sau đó cô ấy còn ôm con về ngoại bảo không thể sống nổi cùng người chồng nhỏ mọn, tính toán như tôi. Thế có bực không cơ chứ. Mấy hôm nay, vợ tôi không thèm liên lạc về nhà luôn. Tôi đang nghĩ chẳng biết có nên về ngoại một chuyến để nói cho ông bà bên đó nghe không. Mọi người cho tôi lời khuyên với.
News
Lỡ có b:ầu trước khi cưới, nhà chồng chỉ mang đến đúng 1 đĩa trầu cau, còn yêu cầu tôi phải đi cửa sau tránh xui xẻo cho nhà họ. Bà nội tôi bước ra nói đúng 1 câu khiến nhà trai chet lặng
Mẹ tôi vừa đưa tôi đi khám thai về xong, em bé trong bụng đã được gần 4 tháng rồi, trộm vía con phát triển rất tốt mà tôi cũng không nghén ngẩm gì. Từ lúc có bầu đến giờ…
Đối xử với con dâu như con ruột nào ngờ sau khi đọc được bài đăng của nó viết về mình trên mạng xã hội, tôi như ch-ết lặng phải nhập viện ngay trong đêm
Con trai ngoài 30 tuổi mới lấy vợ nên vợ chồng bà Nguyễn Thị Hồng xác định ‘con dâu cũng là con mình’. Bà mừng thầm, nghĩ có con dâu đỡ đần cơm nước việc nhà để mình chăm đàn…
Đi công tác về bất chợt không báo trước thì thấy người yêu cũ và chồng đang ở trong nhà
Vợ chồng tôi kết hôn sau 1 năm hẹn hò. Đến nay, chúng tôi đã có một cô con gái xinh xắn, đáng yêu, gia đình khá hạnh phúc và êm ấm. Tôi vẫn luôn tự hào vì mình lấy…
Mua nhà 5 tỷ, tôi chỉ cho vợ đứng tên chứ không cho mẹ ruột, nào ngờ bà đưa ra bằng chứng về đứa con trai 2t của tôi khiến tôi ch:ết lặng, vợ thì q:uỳ xuống xin lỗi tíu tít
Tôi đang rất phấn khởi mọi người ạ. Cuối cùng thì sau mấy năm kết hôn, vợ chồng tôi cũng có một cơ ngơi cho riêng mình rồi. Người ta nói an cư thì mới lạc nghiệp, hy vọng rằng…
Giả vờ trêu vợ đưa con đi xét nghiệm nào ngờ tôi ch-ết đứng khi cô ấy thú nhận 1 chuyện
Đợt vừa rồi, tôi đi uống rượu với thằng bạn nghe nó kể chuyện vợ chồng nó sắρ ly hôn vì ρhát hiện ra đứa con mà nó hết sức yêu thương không ρhải con của nó. Vợ nó ngoại tình mà…
Cảm ơn cuộc gọi của bố vợ đã cứu vớt cuộc hôn nhân của tôi
Tôi năm nay 35 tuổi, cưới vợ được 7 năm. Chúng tôi có với nhau 2 con trai. Nghĩ lại, tôi thấy mình và vợ như 2 đường thẳng song song, không biết tại sao lại có thể gặp nhau và nên duyên…
End of content
No more pages to load