Buồn quá các chị ạ. Em với người yêu đã yêu nhau 5 năm rồi. Bây giờ chỉ còn mỗi cái đám cưới nữa là xong. Tưởng đơn giản nhưng cả tháng nay vẫn dùng dằng chưa xong. Nhà người yêu thì quyết liệt, còn nhà em thì cứng không kém.

Chuyện là thế này, em và người yêu quen nhau từ hồi còn học đại học. Ngày đó, bọn em xác định đến với nhau lâu dài nên đã dọn về sống chung kể từ năm 3. Mặc dù biết rằng rồi hai đứa sẽ đi đến đám cưới nhưng nói thật lòng, em không muốn để chuyện đáng tiếc xảy ra. Mẹ em thì không biết con gái sống thử nhưng khi nghe tin em có người yêu, bà đã dặn:

“Mẹ nói cho mà biết, yêu đương thì bố mẹ không cấm nhưng tuyệt đối không được chửa trước. Ngày xưa mẹ khốn khổ vì chửa trước, cho nên đến tận bây giờ, bà nội mày vẫn nhiếc đi nhiếc lại đấy”.

Có tấm gương của mẹ đi trước nên em kế hoạch rất kỹ. Lúc đầu, người yêu em đều tự phòng tránh. Nhưng đọc mấy lần có vụ rách bao rồi có con, em lại thấy hoang mang. Tìm hiểu chán chê thì thấy đa phần là người ta uống thuốc tránh thai hàng ngày. Họ bảo thuốc không có tác dụng phụ nhiều lắm, còn khả năng tránh thai thì gần như là tuyệt đối. Vì vậy nên em cũng nghe theo và suốt mấy năm nay, không có ngày nào là em không uống thuốc.

Thế rồi sau khi đi làm, bọn em lại muốn ổn định một chút mới kết hôn nên cứ chần chừ chuyện cưới xin mãi. Trong khi đó, lần nào em về chơi, mẹ người yêu cũng hỏi khéo:

“Hai đứa đã tính đến việc lâu dài chưa? Bác sốt ruột lắm, hay cứ chọn ngày lành tháng tốt mà cưới đi cháu. Với cả có việc này, bác muốn hỏi mà nay mới dám mở lời. Hai đứa ở với nhau lâu thế vẫn không có gì à? Cháu kế hoạch hay là thả mà không có đấy”.

Mẹ chồng chửi con dâu không biết chi tiêu - 2sao

Lúc đó, em đành nói rằng mình chủ động tránh thai. Vì em còn trẻ quá, lại sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp nên mới làm vậy. Tưởng bác gái thông cảm cho, ai ngờ bác tỏ rõ thái độ luôn các chị ạ:

“Con gái bọn cháu bây giờ đúng là cái gì cũng dám làm. Cháu không sợ sau này vô sinh à? Uống thuốc tận mấy năm trời thế này, chỉ lo mai kia ảnh hưởng đến việc chửa đẻ thôi”.

Sau hôm ấy, mẹ người yêu cũng ít nói chuyện tâm sự với em hơn. Cho đến bữa vừa rồi, em mới nghe người yêu tâm sự:

“Em đúng là thật thà, hôm bữa sao lại nói với mẹ là bọn mình uống thuốc? Bà sợ nhất là không chửa đẻ được. Ông Hùng lấy vợ 4 năm chưa có con, bà đã sốt ruột lắm rồi. Cho nên đến lượt anh, bà để ý lắm”.

Người yêu em có 1 anh trai và 1 em gái. Anh trai của anh ấy kết hôn mấy năm, chạy chữa cũng nhiều nơi nhưng chưa có kết quả. Có lẽ vì điều này nên đối với em, gia đình bên ấy cũng khắt khe hơn, đặc biệt là trong vấn đề con cái. Có điều em nghĩ con là duyên trời cho, mình cũng chưa từng sảy bỏ lần nào thì có gì mà lo lắng đến vậy.

Đợt này, người yêu em đã ổn định công việc. Thời gian 2 đứa bên nhau cũng không phải ngắn. Chính vì thế, bọn em dự tính kết hôn vào giữa năm nay. Em đã thưa chuyện với bố mẹ, ông bà phấn khởi lắm. Con gái học hành xong xuôi, lại có công việc tốt, bây giờ chỉ còn chờ mỗi cái đám cưới là không phải suy nghĩ gì nữa. Hôm ấy, người yêu em cũng gọi về cho mẹ thưa chuyện. Vì anh để loa ngoài nên toàn bộ cuộc nói chuyện hôm ấy, em đều nghe được hết. Sau khi biết ý định của bọn em, bác gái thở dài:

“Con bé đó thì mẹ không chê gì cả. Nhưng chúng mày kế hoạch lâu quá, nhỡ nó tịt không đẻ được thì sao? Hôm nào con dẫn nó đi khám đi cho chắc ăn”.

Con rể công khai ôm gái, bố vợ điên tiết đánh gãy 3 xương sườn - 2sao

Em ngồi ngay đó, nghe người ta bình phẩm về mình mà buồn lòng. Có điều mấy hôm sau, em vẫn đi khám rồi gửi giấy về cho bác yên tâm. Tưởng chuyện như vậy là xong. Ai ngờ hôm vừa rồi, khi hai nhà gặp mặt, bác gái lại nói thẳng với bố mẹ em:

“Có lẽ anh chị không biết chứ mấy năm nay, hai cháu nó sống với nhau rồi. Mà lâu vậy không có con nên tôi cũng lo. Cho nên phía nhà tôi yêu cầu cứ để các cháu có bầu trước rồi mình tính chuyện cưới xin một thể, ý anh chị thế nào?”.

Vừa nghe đến đó, bố em đỏ bừng mặt, ông đập bàn:

“Bà cũng dạy con gái mình thế à? Thôi, nếu phía gia đình bà đã có ý định như vậy thì nhà tôi từ chối hôn sự này”.

Thế là chuyện không đâu với đâu cả. Nhà trai kéo nhau về, còn bố mẹ em cũng đóng cửa tiễn khách luôn. Bố em còn tuyên bố con gái chửa trước thì đừng vác mặt về nhà. Khổ nhất là bọn em đứng giữa. Một bên thì muốn có cháu trước khi cưới. Một bên lại không thích con gái vác cái bụng về nhà chồng. Em khổ tâm lắm mà chẳng biết phải làm thế nào. Theo các chị, em có nên thả để có bầu theo đúng ý mẹ người yêu không?