Khi nhắc đến chuyện đó, anh thay đổi thái độ, không nói gì cũng không ăn, không quan tâm đến tôi. Tôi sống với anh như một người bạn cùng nhà chứ không phải là một người vợ đúng nghĩa.
Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo, gia đình lại đông con nên cuộc sống rất khó khăn. Học xong cấp ba, tôi nghỉ học, theo một chị cùng làng lên thành phố học nghề làm tóc. Tôi học việc ba năm, sau đó ở lại làm nhân viên cho cửa hàng tóc của ông chủ.
Do điều kiện công việc, tôi tiếp xúc với nhiều người đủ mọi tầng lớp, công việc. Dù với ai, tôi đều phải phục vụ nhiệt tình vui vẻ để mong có thêm tiền bo, tăng thu nhập. Hàng tháng, tôi chỉ giữ lại một ít tiền để chi tiêu cho bản thân còn gửi hết tiền lương về quê phụ ba mẹ nuôi các em.
Tôi đã hy vọng xuất ngoại, đổi đời. Ảnh minh họa
Tôi muốn kiếm được nhiều tiền để lo cho gia đình chứ không hề nghĩ đến chuyện yêu đương sớm. Vậy mà, cách đây hơn một năm, tôi gặp chồng mình trong một lần anh đến gội đầu. Lúc đó, anh mới sang Việt Nam du lịch, anh muốn làm quen với tôi dù bất đồng ngôn ngữ.
Gặp nhau vài lần thì anh về nước nhưng vẫn giữ liên lạc với tôi. Anh động viên tôi học thêm tiếng Anh để tiện giao tiếp. Qua thời gian, anh thổ lộ đã yêu tôi ngay lần gặp đầu tiên. Thật sự, tôi không có nhiều cảm xúc với người hơn mình gần 20 tuổi lại ở nước ngoài.
Nhưng những lời hứa hẹn của anh làm tôi suy nghĩ, nếu tôi đồng ý kết hôn, anh sẽ làm thủ tục bảo lãnh tôi sang định cư ở nước ngoài. Tôi nghĩ đến việc mình có thể đổi đời và giúp đỡ gia đình được nhiều hơn. Khi tôi nhận lời, anh lập tức trở lại Việt Nam để làm lễ cưới.
Chúng tôi thành vợ chồng khi gặp mặt trực tiếp chưa được ba lần, chủ yếu trò chuyện qua mạng. Tôi không để ý đến việc đêm tân hôn ở khách sạn, tôi xin sang nhà người quen chơi với mẹ trước khi bà về quê vào sáng hôm sau, anh cũng không phản đối.
Mấy ngày sau đó, anh không đụng chạm gì đến tôi. Anh giải thích mình đang mệt mỏi hay bị bệnh gì đó mà vốn tiếng Anh của tôi không hiểu rõ. Một tuần sau, anh về nước, tôi nghỉ hẳn việc ở cửa hàng vì anh hứa sẽ gửi tiền chu cấp cho tôi.
Trong thời gian chờ làm thủ tục bảo lãnh, hàng tháng anh đều đặn chuyển tiền để tôi trang trải cuộc sống. Tôi dành dụm cho ba mẹ được một ít trước khi ra nước ngoài cùng chồng.
Đến khi tôi qua với anh, sống chung, tôi mới biết chồng mình bị yếu sinh lý nặng. Ở cạnh vợ, anh không có cảm giác gì cả, cứ như một khúc gỗ. Đêm đầu tiên, vợ chồng gặp nhau, anh vụng về loay hoay rất lâu nhưng không thể làm được gì cả. Tôi cứ nghĩ do anh hồi hộp nên như vậy.
Chồng tìm cách né tránh và bực bội khi tôi đòi hỏi chuyện chăn gối. Ảnh minh hoạ
Nhưng thời gian sau, ở cạnh nhau mà không thấy anh đòi hỏi, tôi chủ động thì anh gạt đi rồi lảnh tránh. Mỗi lần tôi muốn anh đều né tránh và tỏ ra bực bội. Tôi khuyên anh nên đi khám bác sĩ nhưng anh chỉ hứa chứ không đi.
Khi nhắc đến chuyện đó, anh thay đổi thái độ, không nói gì cũng không ăn, không quan tâm đến tôi. Tôi sống với anh như một người bạn cùng nhà chứ không phải là một người vợ đúng nghĩa.
Cuộc sống ở đây rất buồn chán, chồng như thế càng làm tôi nhớ nhà nhớ ba mẹ nhiều hơn. Ngoài trục trặc trong chuyện đó thì chồng tôi khá hiền lành, chăm chỉ, không khắt khe chuyện tiền bạc, đối xử với tôi rất tốt.
Thỉnh thoảng, anh cho tôi tiền gửi về nhà cho gia đình mà không hề khó chịu. Nhưng từng đó không làm hết cảm giác buồn bã, hụt hẫng, thất vọng trong tôi. Chồng yếu sinh lý như thế thì tôi cũng không có hy vọng có con.
Nhiều lúc, tôi muốn bỏ về Việt Nam nhưng nghĩ thương chồng. Vả lại, điều kiện cuộc sống ở đây rất tốt, tôi có tiền để giúp đỡ gia đình hơn ở quê nhà. Tôi tự động viên mình như thế để vượt qua, chấp nhận cuộc sống hiện tại.
Nhưng tôi còn trẻ, chẳng lẽ cứ phải chịu cảnh sống bên người chồng yếu sinh lý suốt đời trong khi khao khát đang hừng hực. Tôi biết điều gì cũng có cái giá của nó, liệu sự đánh đổi của tôi là quá lớn không?
News
Chồng đi công tác, mẹ chồng đưa tôi đi đ-ẻ xong nằng nặc đòi trả tiền viện phí, không cho tôi xì ra đồng nào. Đến khi về nhà, bà mới đưa ra tờ giấy rồi nói một câu tôi chưng hửng
Trong khi tôi chịu đựng những cơn gò, đau đến toát mồ hôi thì mẹ chồng vẫn kịp dặn dò “đẻ xong bao giờ có tiền thai sản thì cứ đưa mẹ giữ hộ, vợ chồng mày là tiêu hoang…
Phát hiện ra mẹ ngọ-ại tì-nh nhưng bố vẫn không ly hôn. Ông vẫn âm thầm nuôi con bao lâu nay nhưng đến ngày chúng tôi trưởng thành thì ông liền họp gia đình rồi đưa ra một phong thư, khi chị cả đọc to thì tất cả rụ-ng r-ời tay chân
Tôi đã từng khuyên mẹ chủ động l.y hô.n nhưng bà không làm được. Tôi từng nghe ai đó nói rằng, con người ta đau khổ vì muốn quá nhiều thứ. Những chuyện xảy ra với gia đình tôi 1…
Thôi xong: Dấu chấm hết cho bà Phương Hằng?
Trước những phát ngôn có phần nặng nề về cư sĩ Minh Tuệ, CEO Nguyễn Phương Hằng đã bị nhiều người sáng tác nhạc chế để chỉ trích và lên án. CEO Nguyễn Phương Hằng bị chỉ trích bằng nhạc…
Mẹ già đau đớn tiễn biệt con trai út nhưng đã hiến tạng để đem lại sự sống cho những người khác
Con trai út qua đời ở tuổi 30 khiến người mẹ già vô cùng đau đớn, nhưng quyết định sau đó của bà đã hồi sinh sự sống cho nhiều người khác. Giờ đây, bà đã có thêm những người…
Tôi đau đ-ẻ đến vật vã trên bàn sinh nhưng mẹ chồng nhất quyết không đồng ý cho đẻ m-ổ vì s:ợ hệ hô hấp của cháu đích tôn không tốt. Đến khi chồng tôi đến cầm bút ký vào tờ giấy thì bà hằm hè rồi nói một câu khiến cả nhà sữ-ng s-ờ
Mặc dù bác sĩ đã thông báo tình trạng của cả mẹ và con đều nguy hiểm nhưng bà nhất quyết không để bác sĩ mổ can thiệp nên đã gây ra việc đau lòng. Trước khi cưới Khang, Nhung…
Nhân chứng kể lại vụ phát hiện thithe của cô gái trong nhà trọ Hà Nội
Theo một vài người sinh sống cùng căn chung cư mini, nơi phát hiện thi thể cô gái, cho biết, khoảng 4 ngày trước, họ đã bắt đầu ngửi thấy mùi hôi rất khó chịu. Tối ngày 20/10, người dân…
End of content
No more pages to load