Tôi luôn quan niệm “đời cua mua máy, đời cáy cáy đào”, ngoài việc nuôi con, cho chúng ăn học thành người ra, khi tôi còn sống sẽ không chia tài sản cho đứa nào hết.

Vợ chồng tôi sinh được 3 con 2 trai 1 gái, giờ chúng cũng có gia đình riêng hết rồi. Trước kia tôi làm kinh doanh, cũng tích cóp được tiền mua 2 căn nhà và một khoản tiết kiệm. Gia đình tôi ở một căn, còn căn kia cho người ta thuê cửa hàng làm ăn, tháng thu 15 triệu.

Tôi nghỉ làm hai năm nay nhưng chỉ cần chi tiêu trong khoản tiền cho người ta thuê nhà đó, với lãi suất ngân hàng của sổ tiết kiệm, một mình cũng thoải mái rồi. Kể luôn với mọi người tôi có 2 thằng con trai nhưng không ở chung với đứa nào. Ngay từ lúc cưới về tôi đã bảo các con:

“Tính mẹ rất nóng, mẹ nói thẳng luôn là không ở chung, các con tự ra ngoài mà thuê nhà”.

Tôi luôn dạy con tự lập từ bé, phải có trách nhiệm với cuộc sống của mình, bố mẹ không đi theo để bao bọc suốt được. Hai thằng con trai tôi biết tính mẹ nên cũng đưa vợ con đi ở trọ. Đến khi đứa út lấy chồng thì chỉ mình tôi sống trong căn nhà năm tầng này thoải mái lắm.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn Sanook.com

Ông nhà tôi mất mấy năm rồi. Giờ tôi không còn khoẻ mạnh nữa nên quyết định bán 2 căn nhà kia gộp tiền vào tiết kiệm. Tính cả khoản gửi trước kia là hơn 20 tỷ. Tôi gửi hết vào ngân hàng để rút lãi hằng năm mình tiêu, còn gốc thì sẽ cứ gửi trong đó. Ai không biết chứ tôi là cứ phải phòng thân cho mình trước một khoản, không phiền đến con cái.

Tôi suy nghĩ đơn giản lắm, sau này già yếu không làm gì được nữa thì vào viện dưỡng lão, trong đó nhiều bạn già có khi còn vui hơn là ở nhà để mấy đứa cháu bám theo ấy chứ.

Con trai tôi làm ăn, sang nhà hỏi vay 3 tỷ mở công ty, nhưng tôi dứt khoát không cho:

“Mẹ có tiền đấy nhưng cho vay rồi vợ chồng mày có trả được không?”

Tôi cũng nói luôn một lần với các con:

“Mẹ gửi ngân hàng 20 tỷ rồi, không chia cho đứa nào hết, đợi khi nào mẹ trăm tuổi rồi tính”

Số tiền đó trước sau gì cũng sẽ là của các con vì tôi sẽ không tiêu hết, nhưng tôi không chia từ bây giờ. Đối với tôi ngay cả khi là mẹ con, nhưng tiền bạc phải rạch ròi, có tiền đấy nhưng tôi không thể rút về cho đứa nào được. Nếu rút thì tiền sẽ hụt đi, lãi lời chẳng còn được như mình mong muốn. Tụi nó còn trẻ, khắc ra ngoài kiếm mà nuôi thân, chứ cứ về ngửa tay xin bố mẹ thì chỉ có lười biếng đi thôi. Thế nên con trai tôi cũng phải chịu khó đi mà xoay sở, chứ mẹ không cho.

Giờ tôi còn sống không muốn nhìn thấy cảnh anh em nó ghét nhau, thậm chí thù hằn, động tay động chân chỉ vì tranh tài sản của bố mẹ để lại. Nhà đất, tiền bạc cứ để đó, khi nào tôi nhắm mắt xuôi tay tụi nó muốn chia thế nào thì tùy.

Các con tôi đều lớn rồi, phải có trách nhiệm với cuộc sống của bản thân mình, chứ bố mẹ không phải cái mỏ tiền mà xin xỏ. Càng cho tiền, tài sản rồi có khi các con còn không thèm coi mẹ ra gì ấy chứ.

Thế nên bọn chúng có giận, thiên hạ có nói gì đi chăng nữa tôi vẫn giữ quan điểm không chia tài sản cho con cái. Tôi còn sống thì 3 đứa con đừng nhòm ngó cái gì của mẹ, lúc mất muốn làm thế nào kệ tụi nó, khi ấy mình không biết nữa sẽ đỡ phiền lòng hơn.

hình ảnh

  Ảnh minh họa: Nguồn Pantip.com