Lời đề nghị của ông khiến tôi bất ngờ, ban đầu thậm chí có phần e dè. Một ông lão hơn 60 tuổi lại đề nghị tôi về làm vợ?

Câu chuyện của tôi nghe qua có thể sẽ làm nhiều người bật cười mỉa mai, nhưng khi biết rõ ngọn ngành, có lẽ sẽ khiến họ suy nghĩ lại. Tôi là một cô gái trẻ, chân ướt chân ráo từ quê lên thành phố làm việc với mong muốn có cuộc sống tốt hơn. Cuộc đời vốn không như những gì ta mong đợi, và những bước đi sai lầm đã dẫn tôi vào con đường mà chính tôi cũng không ngờ tới.

Mọi chuyện bắt đầu khi tôi gặp gỡ và yêu một người đàn ông – người mà tôi từng nghĩ sẽ là bến đỗ đời mình. Chúng tôi yêu nhau cuồng nhiệt, chẳng nghĩ ngợi nhiều đến chuyện tương lai. Và rồi tôi mang thai. Tin vui hay tin buồn, tôi cũng không rõ, chỉ biết khi chia sẻ điều đó với người yêu, tôi nhận được ánh nhìn lạnh lùng và câu nói phũ phàng: “Anh chưa sẵn sàng để làm bố, em tự lo liệu đi”. Những lời nói đó như một nhát dao cắt vào lòng, tôi bàng hoàng, đau đớn, nhưng rồi cũng đành chấp nhận thực tế phũ phàng.

Không nơi nương tựa, bụng bầu ngày càng lớn dần, tôi đứng giữa ngã ba đường không biết phải đi đâu về đâu. Gia đình thì khó khăn, bạn bè có ai giúp đỡ mãi được? Tôi gắng gượng từng ngày với những công việc làm thuê lặt vặt, nhưng sức khỏe cũng chẳng cho phép tôi làm mãi như thế.

Trong lúc tuyệt vọng, tôi nhận được một lời đề nghị lạ lùng từ ông hàng xóm lớn tuổi, người sống ở căn nhà đối diện. Ông đã ngoài 60, sống một mình vì con cái đều định cư ở nước ngoài. Ông nói chuyện chậm rãi, ánh mắt điềm tĩnh và chân thành: “Tôi thấy cô còn trẻ mà gặp phải cảnh ngộ như thế này, không ai giúp đỡ, tôi rất thương. Nếu cô đồng ý về làm vợ trên danh nghĩa của tôi, tôi sẽ giúp cô một khoản tiền để dưỡng thai và sinh con”.

Lấy chồng già U60 tuổi, cả xóm mỉa mai tôi ham giàu nhưng khi biết lý do ai cũng khen khôn ngoan - 1

Lời đề nghị của ông hàng xóm khiến tôi vội suy nghĩ. (Ảnh minh họa)

Lời đề nghị của ông khiến tôi bất ngờ, ban đầu thậm chí có phần e dè. Một ông lão hơn 60 tuổi lại đề nghị tôi về làm vợ? Cả xóm biết chuyện chắc sẽ đàm tiếu đủ điều. Thế nhưng, ông vẫn kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của tôi, không hề thúc ép. Ông giải thích rằng ông cần một người chăm sóc trong lúc tuổi già, đặc biệt là khi đau bệnh. Về phần tôi, ngoài việc giúp đỡ ông chăm sóc nhà cửa, tôi sẽ không bị ràng buộc hay ép buộc điều gì. Đổi lại, ông hứa cho tôi 500 triệu, đủ để tôi dưỡng thai và chuẩn bị cho cuộc sống sau này.

Sau một đêm suy nghĩ, tôi nhận ra rằng mình không còn lựa chọn nào khác. Từ nhỏ đến lớn, tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày chấp nhận làm vợ trên danh nghĩa của một người đàn ông đáng tuổi ông mình. Nhưng trước hoàn cảnh hiện tại, lời đề nghị của ông không chỉ là một chiếc phao cứu sinh mà còn là tia hy vọng cho tôi và đứa con trong bụng.

Ngày tôi quyết định nhận lời và dọn về sống cùng ông, cả xóm rầm rì đủ lời đàm tiếu. Họ nói tôi ham giàu, nói tôi lợi dụng ông già, thậm chí còn nói tôi sẽ sớm hối hận. Nhưng tôi bỏ ngoài tai tất cả, bởi chỉ có tôi hiểu rằng, mình đang làm điều này không phải vì tiền mà vì tương lai của đứa con sắp chào đời.

Sống cùng ông, tôi dần nhận ra ông là một người tử tế và hiểu chuyện. Ông chưa bao giờ làm khó tôi hay yêu cầu quá đáng. Mỗi ngày, tôi chỉ chăm lo bữa ăn, quét dọn nhà cửa và giúp ông những công việc lặt vặt. Khi nào ông đau ốm, tôi sẵn lòng thức đêm để chăm sóc, xem như đền đáp lại tình nghĩa mà ông dành cho tôi.

Ông cũng quan tâm đến tôi và cái thai trong bụng. Thỉnh thoảng, ông bảo tôi nghỉ ngơi, đừng làm việc quá sức, còn cẩn thận tìm mua những món bổ dưỡng cho tôi. Ông không nói nhiều về cuộc sống cá nhân của mình, nhưng tôi hiểu ông cô đơn và thiếu vắng tình cảm gia đình. Có lần ông tâm sự, tuổi già chỉ mong có người bầu bạn, không để căn nhà thêm lạnh lẽo. Lời nói ấy làm tôi chạnh lòng, và càng trân trọng quyết định của mình hơn.

Thời gian trôi qua, tôi dần quen với cuộc sống bên ông. Những lời dị nghị của người xung quanh cũng dần lắng xuống. Thay vào đó, nhiều người dần hiểu rõ câu chuyện và không còn đàm tiếu sau lưng tôi nữa. Thậm chí, có người còn khen tôi khôn ngoan khi biết dựa vào một mối quan hệ “đôi bên cùng có lợi”. Tôi không quan tâm đến những lời khen hay chê, chỉ thấy lòng mình nhẹ nhõm vì đã tìm được một lối đi ổn thỏa cho hoàn cảnh của mình và đứa con. Dù đây không phải là sự lựa chọn lý tưởng như bao người mơ ước, nhưng ít nhất tôi có thể an tâm dưỡng thai mà không phải lo lắng về kinh tế.