Vợ chồng tôi kết hôn đã nhiều năm, tôi vẫn nhớ khi tôi và chồng mới cưới nhau, nhà chồng rất nghèo, ngay cả 20 triệu tiền sính lễ cũng phải đi vay.

Tôi thực sự không vui vì điều đó, nhưng vì không còn quá trẻ, tôi chỉ có thể kìm nén sự bất mãn trong lòng. Sau khi kết hôn, từ tận đáy lòng, tôi đã đánh giá thấp gia đình chồng. Bố chồng và mẹ chồng tôi từ trước đến nay đều sống ở thôn quê, tính tình chân chất thật thà, chỉ là tôi không thích người nhà họ thôi. Tôi luôn ghen tị với bố mẹ chồng người khác, không cho vàng bạc thì cũng là tiền của, vật chất có giá trị, nhưng bố mẹ chồng tôi chỉ cho chúng tôi được các loại rau củ quả tự trồng.

Tôi hoàn toàn có thể mua những thứ này trong siêu thị, và những thứ tôi mua thậm chí còn sạch hơn những thứ mẹ chồng tôi đưa cho. Các loại rau mẹ chồng tôi gửi đến đều có sâu bọ hoặc có dấu vết bị gặm nhấm, hầu hết các loại quả cũng vậy, thậm chí trứng gà đẻ bà mang lên còn bị nứt nên tôi cảm thấy không yên tâm.

Thứ 7 tuần trước, tôi không đi làm. Mẹ chồng lại lên mang cho vợ chồng tôi một túi đồ, nhìn thấy toàn là rau củ quả, tôi nhất thời không muốn nói chuyện với mẹ chồng. Tôi thu dọn sơ qua rồi nói với bà: “Mẹ, lát nữa con có việc phải đi…” để bà nhanh về. Sau đó, ngay khi bà rời đi, tôi liền xách túi rau củ vứt bỏ.

 

Me chong o que len cho tui rau, toi vut di de roi tiec hui hui

Buổi tối chồng đi làm về, tôi cũng không nhắc đến việc mẹ chồng lên, tôi cho rằng thà lờ đi còn hơn kể ra để chồng lại suy nghĩ, trách móc mình. Cả nhà vừa ăn tối xong thì chồng tôi nhận được điện thoại của mẹ và bảo anh cho bà nói chuyện với tôi.

Tôi vừa lên tiếng thì mẹ chồng liền nói: “Con dâu tốt của mẹ, con đã thấy số đồ trang sức mà mẹ để trong túi rau rồi phải không? Khi các con kết hôn, bố mẹ không có gì cho con ngoài 20 triệu tiền sính lễ, mẹ áy náy lắm. Thế nên sau nhiều năm tiết kiệm, bố mẹ đã dành dụm được một số tiền và mua những món đồ trang sức này để bù đắp cho con. Con thử xem có ưng không nhé?”.

Tôi nghe mà sững sờ một lúc, nước mắt trào ra, tôi nói: “Mẹ, con cảm ơn mẹ, con rất thích, đẹp và vừa lắm ạ”. Mẹ chồng ở đầu dây bên kia liên tục nói: “Tốt quá! Tốt quá”. Cúp điện thoại xong, tôi chạy vội đến thùng rác tìm túi rau ban chiều bỏ đi, tôi vạch ra xem đúng là có nữ trang quý giá thật.

Kể từ đó, tôi càng trân quý mẹ chồng hơn, lần nào bà cho rau củ quả, tôi đều giữ lại tất cả. Thái độ của tôi với mẹ chồng cũng thay đổi, mối quan hệ giữa hai mẹ con ngày càng thân thiết hơn, thậm chí mỗi khi tôi và mẹ chồng ra ngoài cùng nhau, nhiều người còn nghĩ chúng tôi là mẹ con ruột.