Nhiều lúc nghĩ thương con mà chẳng biết làm thế nào mọi người ạ. Vợ chồng tôi sinh được hai đứa con, một trai, một gái. Ngày ấy, chúng tôi quyết định sinh ít hơn những cặp vợ chồng khác vì muốn nuôi dạy các con thật tốt. Cứ nghĩ ít con thì về già sẽ thảnh thơi, ai ngờ cũng có nhiều vấn đề oái oăm lắm mọi người ạ.
Sau khi học xong, các con tôi mỗi đứa làm việc ở một thành phố. Cậu con trai cả bây giờ đã lập gia đình, có nhà cửa ổn định và kinh tế khá nên lúc nào cũng muốn bố mẹ đến sống cùng. Thú thật, vợ chồng tôi cũng muốn ở với con cháu lắm. Nhưng bỏ lại quê gốc để đi thì tiếc. Với cả chúng đi làm cả ngày, để hai ông bà già ở nhà một mình. Nói chẳng quá chứ cứ như vậy cả năm thì chúng tôi trầm cảm mất. Thế là cứ cuối tuần, vợ chồng con cái chúng lại đánh xe về thăm bố mẹ.
Được cái, con dâu tôi cũng là đứa biết nghĩ. Lần nào về quê, nó cũng khệ nệ đủ thứ thuốc bổ. Thấy bố mẹ xót tiền, nó còn mạnh miệng bảo:
“Bố mẹ cứ uống chỗ này đi, hết lại bảo con. Bọn con chẳng phải đại gia đại cán gì nhưng thuốc bổ mua cho bố mẹ thì không bao giờ tiếc”.
Không những vậy, cứ đầu tháng là con dâu lại gửi tiền ăn về cho vợ chồng tôi. Mặc dù bố mẹ bảo không cần vì đều có lương hưu nhưng chúng vẫn cứ gửi đều đặn. Nói chung là qua đó, tôi cũng thấy được lòng hiếu thảo của con trai và con dâu.
Về phần con gái, tôi chẳng biết nói sao nữa. Ngày xưa tôi có một mong muốn là con bé lấy chồng gần. Nói gì thì nói, chẳng gì sung sướng bằng việc gả chồng gần mọi người ạ. Tôi là người đi trước, hiểu được nỗi khổ của việc xa nhà bố mẹ đẻ nên luôn dặn con như vậy. Nhưng chẳng hiểu sao, nó nghe xong rồi để đó và đi kết hôn với một người cách nhà tận 600km.
Lúc đầu, vợ chồng tôi cũng kịch liệt ngăn cản. Vì biết nếu con gái mà đi lấy chồng thì khác gì mất con. Bây giờ chúng tôi mới ngoài 50, nếu có công việc thì còn vào chơi với con được. Mấy nữa già yếu, chân tay đi đứng không vững nữa thì có khi cả năm chẳng thăm con cháu được lần nào. Nhưng tụi trẻ bây giờ táo bạo lắm. Bố mẹ không cho thì chúng thả để có bầu. Đến tận 3 tháng, con gái mới nói cho tôi biết. Khi ấy gạo đã nấu thành cơm rồi, làm sao vợ chồng tôi ngăn cản được nữa?
Buồn hơn là nhà thông gia của tôi chẳng có gì. Thời buổi này rồi mà nhà họ vẫn còn nấu cơm bằng bếp củi. Con rể thì chỉ làm giáo viên, tháng kiếm được vài triệu đủ ăn chứ làm sao dư giả được? Hôm đến thăm nhà, tôi buồn lắm, về khóc sưng cả mắt vì thương con. Tới bữa gả con, thấy nhà trai lên trao cái dây chuyền mỏng như lá lúa, tôi lại càng phiền lòng hơn.
Kể từ ngày lấy chồng, con gái tôi ít khi về chơi lắm. Một là nó bầu bí mệt mỏi, hai là ở xa nên có phải thích là về được đâu. Tôi thì thương con, cứ mỗi lần con về là lại dấm dúi cho ít tiền để con bé mang đi. Biết là chẳng được bao nhiêu nhưng có đồng nào hay đồng ấy, vì công việc của con tôi cũng chỉ mang lại thu nhập trung bình.
Oái oăm một nỗi là đợt này, con dâu và con gái tôi cùng đẻ. Thật ra hai đứa dự sinh cách nhau 2 tháng cơ. Tôi cũng lên kế hoạch rồi, chăm con dâu ở cữ 2 tháng xong thì đến lượt con gái. Vì nhà con dâu tôi làm kinh doanh nên phía gia đình bên đó có chăm cữ được đâu. Nhưng đúng là chẳng có cái gì tính trước được cả.
Con dâu tôi vừa vỡ ối đẻ hôm nay thì ngay ngày hôm sau, con rể gọi điện lên nói con gái cũng sinh non, sức khỏe hơi yếu, lại khóc nhiều nên muốn tôi đến đó gấp. Lúc ấy, tôi thấy khó xử lắm. Một bên là đứa con mình dứt ruột đẻ ra, một bên là con dâu – người mà sau này mình sẽ phải trông cậy vào.
Thế rồi chồng tôi mới bảo:
“Thôi, con gái mình đi lấy chồng rồi, xem như nó là con nhà người ta. Còn con dâu nó đối xử tốt với mình như thế, bà mà không ở được một tháng để chăm thì thông gia họ đánh giá cho đấy”.
Thấy chồng nói có lý, tôi mới gọi điện động viên con gái, dặn con bé thoải mái tư tưởng và chờ mẹ một tháng. Đến lúc ấy, tôi sẽ chăm con đủ tháng rồi mới về. Nhưng con tôi nghe xong, không cảm thông cho mẹ mà còn trách ngược:
“Chị ấy có tiền, lại sinh đủ ngày đủ tháng, cần thì thuê người giúp việc là được. Còn con bây giờ còn đang nằm viện, con bé lại trong lồng ấp, mẹ không thương con hay sao mà bảo một tháng nữa mới đến?”.
Nghĩ mà buồn quá. Cũng vì con gái lấy chồng xa nên bây giờ tôi mới phải đứng ở tình thế khó xử. Chồng tôi thì vẫn bảo cứ tập trung chăm con dâu, con gái nhờ nhà thông gia. Còn mọi người, nếu rơi vào tình huống như tôi, mọi người sẽ chọn lựa thế nào?
News
Phạm Băng Băng xuất hiện như bà cô
Sự nghiệp chẳng còn như trước khiến Phạm Băng Băng cũng ít chăm chút vẻ ngoài khi ra đường hơn. Trên sân bay nhộn nhịp của Hồng Kông, người qua đường đã gặp Phạm Băng Băng, ngôi sao sáng trên…
Tạ Hiền tiết lộ sự thật về việc Vương Phi không thể làm dâu họ Tạ
Đã từ lâu, ông Tạ Hiền – bố của Tạ Đình Phong luôn tỏ rõ thái độ yêu mến dâu cũ Trương Bá Chi, không có cảm tình với Vương Phi. Gần đây, một tin tức đã bùng nổ trong…
Ký hơn 1.100 quyết định chuyển đổi đất trái luật
Hàng loạt cán bộ huyện Đông Hòa (Phú Yên) bị tuyên án tù vì ban hành 1.119 quyết định chuyển đổi mục đích đất và cấp 8 sổ hồng sai luật, làm phá vỡ quy hoạch của địa phương. Ngày…
Suốt 10 năm cho cụ ông vô gia cư uống nước miễn phí, đến khi cửa hạng sắp phá sản, tôi rơi nước mắt khi nhận được 1 tờ giấy của cụ, mở ra thì…
Tôi là Lý Hương, 45 tuổi, đang điều hành 2 nhà hàng ở trung tâm Bắc Kinh, Trung Quốc. Cách đây 12 năm, tôi từ bỏ công việc văn phòng để chuyển hướng sang kinh doanh. Khi mở cửa hàng,…
Bộ mặt thật của 1 sao hạng A: Bòn rút 62 tỷ tiền từ thiện, nhân cách tồi tệ nhưng thích diễn vai người tốt
Thành Long có nhiều hoạt động từ thiện Cụ thể, năm 2009, Thành Long sản xuất và đóng chính trong bộ phim Đại Binh Tiểu Tướng. Khi đến thăm một ngôi trường bị sụp đổ do động đất tại Tứ Xuyên,…
Sao Việt nổi tiếng: “Có một số trường hợp phản cảm, bất nhẫn làm ảnh hưởng tới nghệ sĩ”
“Đóng góp một số tiền ít rồi phông bạt lên, đó là sự lừa dối. Không nên vậy. Nó gây hệ lụy, ảnh hưởng rất nhiều người khác và bào mòn niềm tin”, siêu mẫu Xuân Lan nói. Không phải…
End of content
No more pages to load