Chia tay mối tình 7 năm vì lầm lỡ với đồng nghiệp, đêm tân hôn tôi choáng váng khi thấy thứ này sau lớp váy ngủ của vợ

Khi cô ấy bước ra từ nhà tắm, mặc chiếc váy ngủ mềm mại, tôi nhận thấy điều gì đó không ổn.

Tôi từng có một mối tình kéo dài 7 năm với Huệ, người hơn tôi 3 tuổi. Vì lớn tuổi hơn nên Huệ là người thấu hiểu, dịu dàng và luôn biết cách kiên nhẫn với tôi. Tình cảm giữa chúng tôi sâu đậm qua nhiều thử thách, kỷ niệm. Chúng tôi đã từng trải qua những ngày lễ kỷ niệm đáng nhớ, những buổi tối đơn giản nhưng ấm áp bên nhau. Tôi yêu Huệ và đã nhiều lần tưởng tượng đến một đám cưới hoàn hảo với cô ấy.

Thế nhưng, mọi thứ bắt đầu thay đổi từ khi công ty tôi có một thực tập sinh mới. Cô gái nhỏ hơn tôi vài tuổi, trẻ trung và hoạt bát. Tôi được phân công hướng dẫn cô ấy trong suốt quá trình thực tập. Ban đầu, mọi chuyện chỉ dừng lại ở công việc, nhưng rồi những cuộc trò chuyện bên lề, những chuyến công tác xa đã kéo chúng tôi đến gần nhau hơn. Tôi không nghĩ rằng mọi thứ sẽ vượt quá giới hạn, nhưng một đêm, sau khi uống rượu cùng nhau trong một chuyến công tác, chúng tôi đã không thể kiểm soát bản thân.

Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy với cảm giác tội lỗi. Tôi đề nghị cô ấy giữ bí mật về chuyện đêm qua, vì tôi đã có người yêu và không muốn mọi thứ trở nên phức tạp hơn. Cô ấy đồng ý, và tôi tưởng rằng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó, nhưng mọi thứ không đơn giản như tôi nghĩ. Một tháng sau, cô ấy đưa tôi que thử thai và thông báo rằng mình đã có bầu.

Tôi hoảng hốt, không biết phải làm gì. Lúc đó, tôi phải đứng giữa hai lựa chọn: thú nhận mọi chuyện với Huệ và cố gắng sửa chữa sai lầm, hoặc chia tay cô ấy và chấp nhận cưới cô thực tập sinh vì đứa con. Tôi biết rằng nếu mọi chuyện vỡ lở, sự nghiệp của tôi sẽ bị ảnh hưởng, và hơn nữa, tôi không muốn trở thành người đàn ông vô trách nhiệm. Sau nhiều ngày trằn trọc suy nghĩ, tôi quyết định chia tay Huệ dù rất đau lòng. Tôi nghĩ mình phải làm điều đúng đắn cho đứa bé và chấp nhận trách nhiệm với nó, dù tình cảm của tôi với cô thực tập sinh không sâu đậm.

Bố mẹ tôi rất thương Huệ và từng mong chúng tôi sẽ kết hôn. Khi biết tôi chia tay cô ấy, họ rất buồn nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận quyết định của tôi. Họ không muốn tôi trở thành người cha vô trách nhiệm. Ban đầu, tôi tính đợi đến khi cô ấy sinh con xong rồi mới tổ chức đám cưới để tránh những lời bàn tán, nhưng cô ấy không đồng ý. Cô ấy nằng nặc muốn cưới ngay vì lo rằng khi bụng lớn, mọi người sẽ nghi ngờ và điều tiếng sẽ không tốt cho gia đình hai bên. Trước sự thúc ép của cô ấy và cả gia đình, tôi đành phải đồng ý. Đám cưới diễn ra chỉ ba tháng sau khi cô ấy thông báo có thai.

Buổi lễ được tổ chức long trọng, nhưng trong lòng tôi cảm thấy nặng nề. Tôi không thể ngừng nghĩ về Huệ, về những kỷ niệm đã có với cô ấy suốt 7 năm qua. Dù đã cố gắng thuyết phục bản thân rằng mình đang làm điều đúng đắn, nhưng cảm giác trống trải và lạc lõng vẫn bủa vây tôi. Tôi tự hỏi liệu mình có thực sự làm đúng không, hay chỉ đang chạy theo trách nhiệm mà bỏ qua cảm xúc của bản thân?

Rồi đêm tân hôn đến. Sau một ngày dài mệt mỏi, tôi mong muốn được nghỉ ngơi, nhưng đồng thời trong lòng cũng có một sự bất an không rõ nguyên nhân. Khi cô ấy bước ra từ nhà tắm, mặc chiếc váy ngủ mềm mại, tôi nhận thấy điều gì đó không đúng. Bụng cô ấy không lớn như tôi nghĩ, dù trước đó tôi đã thấy bụng cô ấy nhô lên khi còn mặc váy cưới.

Chia tay mối tình 7 năm vì lầm lỡ với đồng nghiệp, đêm tân hôn tôi choáng váng khi thấy thứ này sau lớp váy ngủ của vợ - 1

Nhìn bụng của vợ mới cưới khiến tôi bất an. (Ảnh minh họa)

Tôi tiến lại gần và hỏi: “Sao bụng em… không to như trước?”.

Cô ấy lúng túng nhìn tôi, đôi mắt ánh lên sự sợ hãi. Tôi không đợi câu trả lời, vội vàng kéo chiếc váy ngủ của cô ấy để xem kỹ. Và ngay lúc đó, tôi chết lặng. Trước mắt tôi là một vết sẹo dài trên bụng, thay vì chiếc bụng bầu như tôi đã nghĩ.

Cảm giác choáng váng, bàng hoàng xâm chiếm tâm trí tôi. Tôi gấp gáp hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra?”.

Cô ấy quỳ xuống trước mặt tôi, nước mắt lăn dài. Giọng nói run rẩy, cô kể rằng khi phát hiện mang thai, bác sĩ đã chẩn đoán thai ngoài tử cung. Khi thai được 10 tuần, cô ấy bắt đầu bị đau dữ dội và phải nhập viện cấp cứu. Các bác sĩ buộc phải phẫu thuật để cứu mạng sống của cô ấy. Cô ấy sợ rằng nếu nói ra sự thật này, tôi sẽ không muốn cưới cô nữa, vì vậy cô đã giấu kín mọi chuyện.

Tôi như bị sét đánh, đầu óc quay cuồng, không biết phải làm gì hay nói gì. Cảm giác bị lừa dối, mất mát và hối hận tràn ngập trong tôi. Tôi đã từ bỏ mối tình 7 năm vì trách nhiệm với một đứa trẻ không tồn tại. Tất cả mọi thứ mà tôi nghĩ rằng mình đang làm đúng, giờ đây đã sụp đổ hoàn toàn trong một khoảnh khắc.