Bố chồng tôi nằm liệ*t giường đã mấy năm nay, mọi sinh hoạt đều cần người trợ giúp. Gia đình tìm mãi mới thuê được một cô giúp việc vừa khéo léo, lại tận tụy. Từ ngày có cô ấy, ai cũng yên tâm phần nào, vì cô chăm sóc chu đáo, luôn tỏ ra kính trên nhường dưới.
Thế nhưng, dạo gần đây, tôi nhận thấy bố ngày càng gầy yếu hơn. Ban đầu, tôi nghĩ chắc tại tuổi già sức yếu, nhưng mọi thứ dần trở nên đáng ngờ. Bữa ăn dù được chuẩn bị kỹ càng nhưng ông ăn rất ít, ánh mắt thường thoáng nét sợ sệt khi cô giúp việc ở gần.
Một hôm, tôi về sớm bất ngờ, không báo trước. Vừa đến cổng, tôi nghe thấy tiếng nói to bất thường vọng ra từ phòng bố. Vội vàng mở cửa, cảnh tượng trước mắt khiến tôi sốc điế-ng: cô giúp việc đang đứng bên giường, tay cầm chiếc thìa, miệng lớn tiếng quát nạt. Bố chồng tôi co rúm, run rẩy, gương mặt hằn rõ nỗi sợ.
Lục soát đồ đạc của cô, tôi phát hiện thêm những lọ thuốc lạ cùng số tiền lớn bị giấu kín – là tiền gia đình gửi để chăm sóc bố. Thì ra, cô ta không chỉ bòn rút tiền bạc mà còn hành hạ tinh thần bố tôi.
Ngay lập tức, cô giúp việc bị đuổi đi. Bố chồng tôi sau đó được chuyển đến viện dưỡng lão, nơi có đội ngũ y tế chuyên nghiệp. Nhìn ông dần hồi phục, tôi thấy nhẹ nhõm. Từ sự việc này, tôi hiểu ra một điều: không phải cứ vẻ bề ngoài tận tụy là thật lòng, mà cần nhìn sâu hơn vào hành động thực sự của người ta.