×

Vợ tôi làm trợ lý giám đốc, cứ đến cuối tuần em lại bảo có lịch đi công tác cùng sếp, vì tính chiếm hữu cao nên tôi đã lén cài định vị vào vali để theo dõi vợ. Hôm đó đang nằm thì thấy điện thoại rung lên báo em đang ở khách sạn, cơn gh-e-n lên đến đỉnh điểm nên tôi lập tức lái xe ph-i đến, khi mở cửa bước vào thì thấy cô ta đang l-ả l-ướ-t trên sofa cho người đàn ông này ‘n:ắ:n đ:à:o’

 

Vợ tôi là trợ lý giám đốc, một công việc mà ai cũng bảo đầy áp lực nhưng cũng nhiều cơ hội thăng tiến. Dạo gần đây, cứ đến cuối tuần, cô ấy lại bảo có lịch đi công tác cùng sếp. Ban đầu, tôi không nghi ngờ, nhưng tần suất ngày càng dày đặc khiến tôi thấy bất an.

Là người có tính chiếm hữu cao, tôi không thể ngồi yên khi trong lòng đầy mối nghi ngờ. Một hôm, nhân lúc vợ không để ý, tôi lén cài định vị vào vali của cô ấy.

Chiều hôm đó, vợ bảo đi công tác ở tỉnh lân cận. Sau khi tiễn cô ấy ra khỏi cửa, tôi giả vờ bình thường nhưng không ngừng dõi theo chấm xanh trên màn hình điện thoại. Đến tối, tôi nhận được thông báo định vị cho biết vali của cô ấy đang ở một khách sạn trong thành phố.

Cơn ghen bùng lên như ngọn lửa thiêu đốt. Tôi không thể chịu đựng được nữa. Lập tức, tôi lái xe đến khách sạn đó, lòng đầy rối bời.

Khi đến nơi, tôi tìm được phòng của vợ. Đứng trước cánh cửa khép hờ, tôi nghe tiếng cười nói vọng ra, tim đập liên hồi. Tôi đẩy cửa bước vào, và cảnh tượng trước mắt khiến tôi chết lặng.

Vợ tôi và người sếp mà cô ấy thường nhắc đến đang hôn nhau nồng thắm, hoàn toàn không để ý đến sự xuất hiện của tôi.

Cô đang làm cái gì thế này?! – Tôi hét lên, giọng đầy tức giận.

Vợ tôi giật mình, lập tức đẩy người đàn ông ra, ánh mắt hoảng hốt.

Anh… tại sao lại ở đây?

Người sếp nhìn tôi, vẻ mặt điềm tĩnh nhưng có chút bối rối. Ông ta không nói gì, chỉ lặng lẽ đứng dậy, rời khỏi phòng, để lại tôi và vợ đối diện nhau.

Khách đi ô tô thuê phòng ở Hạ Long 3 đêm chưa trả tiền, 'chuồn' đi lúc rạng sáng

Cô có gì để giải thích không? – Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy, giọng lạnh lùng.

Cô ấy cúi đầu, nước mắt trào ra:

Em xin lỗi… Em không cố ý làm tổn thương anh. Em đã muốn dừng lại, nhưng…

Tôi cắt ngang:

Nhưng cái gì? Đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh. Cô đã phản bội tôi, phản bội gia đình này!

Vợ tôi khóc, cố gắng nắm lấy tay tôi, nhưng tôi gạt ra. Những lời cô ấy nói chẳng còn nghĩa lý gì nữa. Hình ảnh đó, sự phản bội đó, đã phá hủy hoàn toàn niềm tin và tình yêu tôi dành cho cô ấy.

Tôi rời khỏi khách sạn, lòng ngổn ngang. Hôn nhân của chúng tôi, những kỷ niệm, những lời hứa, tất cả giờ đây chỉ còn là sự đổ vỡ. Tôi biết, dù cô ấy có xin lỗi bao nhiêu lần, có hối hận thế nào, mọi thứ cũng không thể trở lại như trước nữa.

Related Posts

Our Privacy policy

https://tinhay8.com - © 2024 News