Con gái lớn lên trong một gia đình thuần nông, cơ hội để đổi đời không nhiều, nên khi được đi xuất khẩu lao động, cả nhà ai nấy đều phấn khởi. Con gọi về mỗi tuần, kể chuyện công việc nơi đất khách, kể về những khó khăn và cả những điều mới lạ. Trong những câu chuyện ấy, dần xuất hiện một cái tên quen thuộc – sếp tổng người Hàn Quốc, người luôn tận tình giúp đỡ con, người mà sau này con đem lòng yêu thương.

Lấy chồng Hàn để phụ giúp gia đình, cô gái nghèo có cái kết trong mơ | Báo  Dân trí

Rồi ngày trọng đại cũng đến, con báo tin sắp cưới và ngỏ ý muốn đưa gia đình sang tham dự. Dù đường xa cách trở, nhưng chỉ nghĩ đến niềm vui của con, cha mẹ lại hăng hái tổ chức đám cưới tại quê nhà, mời bà con khắp xóm đến chung vui. Ai cũng vui lây với gia đình, vì nghĩ từ nay con gái có chỗ dựa vững chắc, mỗi tháng lại gửi về vài chục triệu để giúp đỡ bố mẹ.

Nhưng niềm vui chưa trọn vẹn thì một ngày, gia đình nhận được tin dữ. Con gặp tai nạn giao thông trên đường về nhà sau giờ làm việc. Tin sét đánh ngang tai, cả gia đình không ai dám tin đó là sự thật. Những tưởng cuộc sống sẽ bước sang trang mới, nhưng rồi tất cả lại tan vỡ trong phút chốc.

Ngày đưa tiễn con, làng xóm đến chia buồn đông đủ. Không ai nói ra nhưng trong lòng ai cũng nghẹn ngào, tiếc thương cho số phận của con, cho hy vọng của gia đình tan biến. Nước mắt cạn khô, nỗi đau không thể diễn tả bằng lời. Những ngày sau đó, căn nhà trở nên trống trải hơn, yên lặng hơn, như chứa đựng những nỗi buồn khó phai nhòa.

Giờ đây, mỗi lần nhìn về phía bàn thờ, cha mẹ lại tự nhủ sẽ sống thật tốt, dù con không còn bên cạnh nữa. Con đã xa rồi, nhưng tình thương và những gì con để lại sẽ mãi là động lực để gia đình tiếp tục sống, tiếp tục yêu thương và trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc đời.