Chồng tôi mất sớm, để lại mình tôi với tuổi già cùng bao nỗi lo toan. Khi còn khỏe mạnh, tôi vẫn chăm lo cho các con, hy sinh từng chút một để chúng trưởng thành, lập gia đình. Nhưng rồi sức khỏe dần suy yếu, bệnh tật cứ thế ập đến, từng ngày. Mỗi lần cần gì, tôi lại gọi các con, nhưng chẳng đứa nào mảy may để ý đến. Chúng nó cứ bận rộn, thờ ơ với bệnh tình của tôi, mặc kệ tôi với nỗi cô đơn trong căn nhà vắng lặng.

Trong số những người con, cô con dâu út là người tôi ít có cảm tình nhất. Cô ấy ít nói, tính cách khác biệt, và tôi vẫn nghĩ rằng cô không quan tâm đến mẹ chồng. Nhưng hôm ấy, khi tôi nhập viện cấp cứu vì bệnh tình trở nặng, trong lúc nằm mệt mỏi trên giường bệnh, tôi bất ngờ thấy cô con dâu bước vào. Cô mang theo một túi hoa quả đặt lên giường, khẽ cúi đầu, không nói gì nhiều. Tôi thấy lạ, không nghĩ cô sẽ đến thăm.

 

Báo Bà Rịa Vũng Tàu

Đợi cô ra về, tôi mở túi hoa quả ra. Trong đó, bên cạnh những quả táo đỏ tươi là một bức thư nhỏ, gấp cẩn thận. Đọc từng dòng chữ, tôi chợt lặng người rồi bật khóc nức nở. Trong thư, con dâu viết rằng cô vẫn âm thầm quan tâm và lo lắng cho tôi, nhưng chưa từng biết cách thể hiện. Cô xin lỗi vì đã để tôi nghĩ rằng mình không quan tâm. “Mẹ ơi, con luôn xem mẹ là người thân, nhưng con biết mình ít khi nói được lời nào cho mẹ vui lòng. Con mong mẹ sẽ khỏe, vì mẹ rất quan trọng với gia đình này,” cô viết.

Tôi cảm thấy hối hận và xấu hổ biết bao vì đã nghĩ sai về cô bấy lâu nay. Bao năm qua, tôi đã không nhìn thấy tấm lòng thầm lặng mà cô dành cho tôi. Những giọt nước mắt tuôn rơi, không chỉ vì cảm động mà còn vì ân hận. Tôi chợt nhận ra, có những tình cảm không cần phô trương, không cần lời nói hoa mỹ. Tình thương của con dâu dành cho tôi, đến phút này, như một ngọn lửa âm ỉ, sưởi ấm trái tim đã lạnh lẽo của người mẹ già.

Từ hôm ấy, tôi bắt đầu mở lòng mình, trân trọng và đón nhận tình cảm từ con dâu. Những giọt nước mắt ngày hôm đó đã hóa giải mọi hiểu lầm, để lại trong tôi niềm biết ơn và yêu thương – dành cho cô con dâu mà tôi từng không ưa, nhưng thực ra là người đã ở bên tôi trong những lúc khó khăn nhất.