Sau một thời gian dài cãi vã, mâu thuẫn không hồi kết, cuối cùng chúng tôi quyết định ly hôn. Đến lúc đó, cả hai đều kiệt sức, chẳng ai muốn níu kéo nữa. Em nói sẽ nhận quyền nuôi con, còn tài sản chung thì chia đôi. Tưởng như quyết định đó sẽ là một sự giải thoát cho cả hai, để rồi ai nấy có thể tìm lại sự bình yên.
Đêm hôm đó, về đến nhà, tôi nhìn lại tấm ảnh cưới treo giữa phòng khách. Bức ảnh từng là minh chứng cho tình yêu, giờ đây lại gợi lên biết bao nỗi buồn và thất vọng. Tôi đứng nhìn nó một lúc lâu, rồi thở dài dỡ xuống. Định bụng sẽ vứt nó vào thùng rác, để không còn phải nhìn thấy quá khứ thêm nữa.
Nhưng vừa lúc xoay khung ảnh lên, tôi bỗng giật mình khi một tờ giấy rơi xuống đất, kẹp sau lớp kính từ bao giờ mà tôi không hề hay biết. Tim tôi đập thình thịch, nhặt tờ giấy lên và mở ra. Dòng chữ quen thuộc của vợ khiến tôi đứng hình.
*”Anh yêu!*
*Nếu anh đọc được bức thư này, có lẽ chúng ta đã rơi vào những ngày khó khăn nhất của cuộc đời. Từ ngày làm vợ anh, em đã luôn tự hứa sẽ ở bên anh bất kể thế nào, nhưng cuộc sống này không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nếu một ngày nào đó anh cảm thấy mệt mỏi, chúng ta không còn chung một con đường nữa, em mong anh hãy đọc những dòng này để nhớ lại lý do chúng ta từng bắt đầu.*
*Em yêu anh vì sự chân thành, sự quan tâm của anh. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua bao nhiêu khó khăn để xây dựng tổ ấm này. Nếu có lúc nào đó, anh thấy chán nản và muốn buông tay, xin hãy cho em một cơ hội để cùng anh làm lại từ đầu. Em biết cuộc sống không phải lúc nào cũng là màu hồng, nhưng em tin vào tình yêu của chúng ta. Chỉ cần anh còn muốn, em sẽ luôn sẵn sàng bắt đầu lại tất cả, từ con số không.*
*Em vẫn luôn tin rằng tình yêu của mình đủ mạnh để vượt qua tất cả. Nếu không còn hy vọng nào khác, em chỉ mong anh biết rằng em đã từng yêu anh bằng cả trái tim mình.*
*Em của anh.”*
—
Tay tôi run run, tim như bị bóp nghẹt. Dòng chữ cuối cùng của em in sâu vào lòng tôi, khiến mọi ký ức ùa về. Từng khoảnh khắc vui buồn, từng lời hứa hẹn, và cả những ước mơ chúng tôi từng có. Trong phút chốc, mọi mâu thuẫn, giận hờn, và bất hòa dường như tan biến. Tôi nhận ra rằng tình yêu này vẫn còn đó, chỉ là chúng tôi đã để những giận hờn nhỏ nhặt che lấp đi.
Tờ giấy vẫn nằm trong tay, nhưng lòng tôi đã thay đổi. Bước chân như có một sức mạnh vô hình dẫn lối, tôi lập tức quay về bên em, lòng đầy quyết tâm. Tôi biết rằng đây là cơ hội cuối cùng để giữ lại hạnh phúc của mình.
News
Thương Tín trở lại màn ảnh sau cơn b-ạo bệ-nh nhưng diện mạo không ai nhận ra
Mới đây, công chúng được phen bất ngờ với những hình ảnh mới của Thương Tín. Trong ảnh, nam diễn viên ăn mặc gọn gàng nhưng phải ngồi xe lăn, khuôn mặt hốc hác tiều tụy. Trước đó, nhiều khán giả…
Trải qua 3 lần si-nh nở, sắc vóc của vợ Mạnh Trường vẫn mướt mườn mượt
Tại Vbiz, chuyện tình đẹp như cổ tích của diễn viên Mạnh Trường và bà xã bằng tuổi được nhiều người ngưỡng mộ. Ở tuổi U40, trải qua 3 lần sinh nở, vợ Mạnh Trường vẫn giữ được sắc vóc trẻ…
Đã trải qua một lần đò nên tôi chẳng còn niềm tin vào hôn nhân nhưng sau lần đi XKLĐ Đài Loan lại quen được ông chủ xưởng U70. Tất cả những gì tôi có được trong mối quan hệ lần này khác hẳn, vừa được yêu chiều, lại còn có tiền tiêu mỏi tay, bù lại hàng đêm chỉ cần ‘ờ hớ’ cho anh thỏa mãn. Đúng lúc cả 2 đang lên đỉnh điểm thì tôi mặt c-ắ-t không còng giọt m-á-u vì …
Sau lần đổ vỡ hôn nhân, tôi chẳng còn tin vào tình yêu hay những lời hứa hẹn nữa. Đau khổ, mất mát và áp lực từ gia đình khiến tôi quyết định đi xuất khẩu lao động ở…
Ngày cưới, mẹ chồng không thấy nhà gái lên trao vàng cho con dâu nên b-ĩu m-ôi c/h-ê b-a:i, khi tôi về làm dâu 1 năm trời bà vẫn sân si. Đến lúc con trai làm ăn thất bát, bà chẳng còn khả năng cho vay, con dâu mới đưa ra 10 cây vàng cùng 2 cuốn sổ đỏ là quà hồi môn của bố mẹ đ-ẻ để cho chồng trả nợ. Lúc này mẹ chồng biết chuyện mới ngượng chín mặt, quỳ xuống xin tôi tha thứ nhưng…
Ngày ấy, trong đám cưới, khi cả hai họ đang vui vẻ chúc phúc, mẹ chồng tôi để ý không thấy gia đình tôi trao vàng cho tôi. Bà bĩu môi, rồi mỉa mai bảo nhỏ với người xung…
Mãi có được mụn con nên trong suốt thời gian mang b-ầ-u tôi chẳng dám ‘chiều chồng’ vì sợ ảnh hưởng đến em bé. Bứt dứt trong người nên anh đã ra ngoài tìm người mới để thỏa mãn, vài tháng sau thì cô bồ cũng mang th-a-i. Ch-ử-a vượt mặt sắp ngày đi sinh, dù bất mãn nhưng tôi chẳng thể phản kháng, tưởng phen này chính thất sẽ thất sủng nhưng ai dè mẹ chồng biết tin đã mò đến tận nhà dằn mặt khiến ti-ểu t-am chẳng còn bén mảng
Ngày biết mình mang thai, tôi đã mừng rỡ đến không thốt nên lời. Cả hai vợ chồng đều mong đợi đứa con này từ lâu. Vì vậy, trong suốt thai kỳ, tôi rất thận trọng, không dám “chiều chồng”…
Bố tôi là con trưởng, trước khi mất bà nội tuyên bố ‘nếu không đ-ẻ được con trai thì đừng hòng mà thừa kế cái nhà này’. Dù đã có tuổi nhưng bố mẹ vẫn rất trăn trở, năm nay mẹ tôi đã U60 vậy mà bà vẫn gắng làm IVF để có đứa con trai nối dõi tông đường. Ngày đưa mẹ đến viện đi si-nh, vừa nhìn thấy mặt em ai cũng vui sướng nhưng riêng bố thì lủi thủi một góc, khi biết lý do cả nhà s-ố-c ng-ử-a
Ngày mẹ tôi đến viện để sinh, không khí thật đặc biệt. Suốt bao năm chờ đợi, bao hy vọng chất chồng, cuối cùng gia đình tôi cũng sắp có được đứa con trai. Bà nội đã lớn tuổi…
End of content
No more pages to load