Ngày anh ra sân bay đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc, tôi tiễn anh với bao niềm hy vọng. Anh hứa rằng chỉ đi vài năm, chịu khó tích lũy để lo cho gia đình. Nhìn con còn bé, tôi rưng rưng nhưng vẫn động viên anh: “Em đợi anh về, đợi ngày cả nhà mình đoàn tụ.”
Thời gian trôi qua, tháng nào anh cũng gửi về đều đặn 50 triệu. Tôi mừng vì anh giữ lời, cố gắng làm việc để gia đình bớt khổ. Tiền anh gửi, tôi dành phần lớn để trả nợ, chăm sóc con cái và bố mẹ hai bên. Nhưng lạ thay, qua từng cuộc gọi, tôi thấy anh càng ngày càng ít hỏi han đến mẹ con tôi, giọng điệu cũng lạnh nhạt hơn. Mỗi khi tôi hỏi về ngày anh về, anh chỉ bảo “công việc bận” hay “hợp đồng chưa xong,” và né tránh lời hứa sẽ về đoàn tụ.
Năm năm hợp đồng cuối cùng cũng hết. Tôi đếm từng ngày, mong mỏi anh quay lại. Nhưng rồi thời gian cứ thế trôi qua mà chẳng thấy bóng dáng anh đâu. Anh lấy đủ mọi lý do, nào là công ty giữ lại, nào là cần thời gian xử lý giấy tờ. Tôi cảm thấy bất an nhưng vẫn cố gắng tin tưởng.
Cho đến một ngày, tình cờ thấy điện thoại anh vẫn đăng nhập tài khoản mạng xã hội, tôi đã không kìm được tò mò mà đọc trộm tin nhắn. Cảm giác đau nhói dâng lên khi từng dòng chữ dần hiện rõ. Tin nhắn giữa anh và một người phụ nữ lạ mặt, những lời ngọt ngào yêu thương, và kinh khủng nhất là những bức ảnh của… đứa bé trai khoảng hai tuổi, có nét giống anh y hệt.
Tôi choáng váng, ngã quỵ ngay tại chỗ. Anh đã có người phụ nữ khác, có cả đứa con riêng với cô ta. Bao nhiêu năm qua, số tiền anh gửi về chỉ là “bố thí” để giữ một gia đình mà anh đã quên lãng. Nước mắt rơi ướt đẫm, tôi mới nhận ra mình đã mòn mỏi đợi chờ trong cô độc, còn anh thì đã có một cuộc sống khác nơi xứ người.
Những tháng ngày tiếp theo là chuỗi ngày tôi sống trong đổ vỡ. Mỗi lần nhìn con, lòng tôi xót xa nhưng vẫn phải nén đau, vì con cần một người mẹ mạnh mẽ. Tôi chọn cách im lặng, không chất vấn anh qua tin nhắn, cũng không kể cho ai. Nhưng từ đó, tôi bắt đầu lập kế hoạch cho cuộc sống mới của hai mẹ con, dần dần thoát khỏi sự phụ thuộc vào anh.
Vài tháng sau, anh nhắn tin, nói rằng công ty cho phép về thăm nhà. Khi anh đặt chân về đến cửa, tôi chỉ bình thản nhìn anh, lòng không còn chờ đợi, không còn hy vọng. Anh thấy ánh mắt trống rỗng của tôi thì ngập ngừng hỏi, nhưng tôi chỉ mỉm cười:
“Anh về rồi thì làm giấy tờ ly hôn đi. Em không giữ anh nữa, em cũng không còn cần thứ gì từ anh cả. Đứa con riêng của anh cũng cần một gia đình thực sự mà.”
Anh chết lặng, không ngờ tôi đã biết hết tất cả. Không còn lời nào biện minh, anh chỉ cúi đầu, thở dài, chấp nhận kết thúc cuộc hôn nhân này. Tôi dẫn con ra khỏi ngôi nhà, bước đi mà lòng thanh thản. Tình yêu, sự tin tưởng năm nào đã vỡ vụn, nhưng tôi biết mình còn cả một cuộc sống phía trước, dành cho những người thực sự xứng đáng.
News
Thương Tín trở lại màn ảnh sau cơn b-ạo bệ-nh nhưng diện mạo không ai nhận ra
Mới đây, công chúng được phen bất ngờ với những hình ảnh mới của Thương Tín. Trong ảnh, nam diễn viên ăn mặc gọn gàng nhưng phải ngồi xe lăn, khuôn mặt hốc hác tiều tụy. Trước đó, nhiều khán giả…
Trải qua 3 lần si-nh nở, sắc vóc của vợ Mạnh Trường vẫn mướt mườn mượt
Tại Vbiz, chuyện tình đẹp như cổ tích của diễn viên Mạnh Trường và bà xã bằng tuổi được nhiều người ngưỡng mộ. Ở tuổi U40, trải qua 3 lần sinh nở, vợ Mạnh Trường vẫn giữ được sắc vóc trẻ…
Đã trải qua một lần đò nên tôi chẳng còn niềm tin vào hôn nhân nhưng sau lần đi XKLĐ Đài Loan lại quen được ông chủ xưởng U70. Tất cả những gì tôi có được trong mối quan hệ lần này khác hẳn, vừa được yêu chiều, lại còn có tiền tiêu mỏi tay, bù lại hàng đêm chỉ cần ‘ờ hớ’ cho anh thỏa mãn. Đúng lúc cả 2 đang lên đỉnh điểm thì tôi mặt c-ắ-t không còng giọt m-á-u vì …
Sau lần đổ vỡ hôn nhân, tôi chẳng còn tin vào tình yêu hay những lời hứa hẹn nữa. Đau khổ, mất mát và áp lực từ gia đình khiến tôi quyết định đi xuất khẩu lao động ở…
Ngày cưới, mẹ chồng không thấy nhà gái lên trao vàng cho con dâu nên b-ĩu m-ôi c/h-ê b-a:i, khi tôi về làm dâu 1 năm trời bà vẫn sân si. Đến lúc con trai làm ăn thất bát, bà chẳng còn khả năng cho vay, con dâu mới đưa ra 10 cây vàng cùng 2 cuốn sổ đỏ là quà hồi môn của bố mẹ đ-ẻ để cho chồng trả nợ. Lúc này mẹ chồng biết chuyện mới ngượng chín mặt, quỳ xuống xin tôi tha thứ nhưng…
Ngày ấy, trong đám cưới, khi cả hai họ đang vui vẻ chúc phúc, mẹ chồng tôi để ý không thấy gia đình tôi trao vàng cho tôi. Bà bĩu môi, rồi mỉa mai bảo nhỏ với người xung…
Mãi có được mụn con nên trong suốt thời gian mang b-ầ-u tôi chẳng dám ‘chiều chồng’ vì sợ ảnh hưởng đến em bé. Bứt dứt trong người nên anh đã ra ngoài tìm người mới để thỏa mãn, vài tháng sau thì cô bồ cũng mang th-a-i. Ch-ử-a vượt mặt sắp ngày đi sinh, dù bất mãn nhưng tôi chẳng thể phản kháng, tưởng phen này chính thất sẽ thất sủng nhưng ai dè mẹ chồng biết tin đã mò đến tận nhà dằn mặt khiến ti-ểu t-am chẳng còn bén mảng
Ngày biết mình mang thai, tôi đã mừng rỡ đến không thốt nên lời. Cả hai vợ chồng đều mong đợi đứa con này từ lâu. Vì vậy, trong suốt thai kỳ, tôi rất thận trọng, không dám “chiều chồng”…
Bố tôi là con trưởng, trước khi mất bà nội tuyên bố ‘nếu không đ-ẻ được con trai thì đừng hòng mà thừa kế cái nhà này’. Dù đã có tuổi nhưng bố mẹ vẫn rất trăn trở, năm nay mẹ tôi đã U60 vậy mà bà vẫn gắng làm IVF để có đứa con trai nối dõi tông đường. Ngày đưa mẹ đến viện đi si-nh, vừa nhìn thấy mặt em ai cũng vui sướng nhưng riêng bố thì lủi thủi một góc, khi biết lý do cả nhà s-ố-c ng-ử-a
Ngày mẹ tôi đến viện để sinh, không khí thật đặc biệt. Suốt bao năm chờ đợi, bao hy vọng chất chồng, cuối cùng gia đình tôi cũng sắp có được đứa con trai. Bà nội đã lớn tuổi…
End of content
No more pages to load