Cuộc hôn nhân chỉ vừa mới chớm nở chẳng lẽ lại phải kết thúc từ đây. Tôi cũng chẳng thể ngờ một người đàn ông nho nhã lịch sự như chồng lại có thể hành xử côn đồ đến thế. 

Tôi quen chồng qua mai mối. Quả thật, tôi vẫn muốn tiến đến hôn nhân với người nào đó mà mình thực sự có cảm tình và người ta cũng vậy. Nhưng 29 tuổi, tôi vẫn chưa có được một mối tình trọn vẹn. Người ta cứ đến rồi lại đi. Bạn bè bảo tôi rất có thể có duyên âm nên hắng tôi đi cắt. Nhưng tôi tin nhất định tôi sẽ gặp được định mệnh của đời mình.

Anh là bạn anh trai tôi, thực ra sau này tôi mới biết đến anh vì tôi đi học xa nhà. Tiếp xúc, tôi thấy anh là một người đàn ông vô cùng điềm đạm, nho nhã và lịch sự. Sau vài lần nói chuyện, cảm thấy khá hợp nên chúng tôi chính thức trở thành một cặp.

dem tan hon bi danh
 Đêm tân hôn bị chồng đánh tơi tả vì thấy tôi vẫn còn trinh tiết…

6 tháng sau, tôi và anh về chung nhà. Đêm tân hôn, tôi hồi hộp ở giường chờ chồng. Thực sự thì 29 tuổi đấy nhưng tôi chưa từng gần gũi một người đàn ông nào. Kể cả khi yêu anh, chúng tôi cũng chỉ dừng ở mức nắm tay, ôm, hôn chứ chưa đi quá giới hạn do tôi ngại ngùng.

Chồng tôi cũng nhập cuộc khá nhanh, lần đầu quả nhiên không dễ dàng chút nào. Có chút đau đớn nhưng tôi cố gắng không căng thẳng để hòa một nhịp với chồng. Sau màn ân ái mãnh liệt, chồng tôi bất ngờ bật điện lên. Thấy ở ga giường có vệt máu tươi, cứ nghĩ anh sẽ ôm chầm tôi một cách hạnh phúc nhưng nào ngờ. Anh vội tát tôi một cái rồi lấy luôn cái gậy ở góc nhà đánh tôi tím tái mặt mày.

Vừa đánh anh vừa quát lớn “cái gì, cô lừa tôi đấy à, gần 30 tuổi mà vẫn còn trinh, cô nghĩ tôi là thằng ngu sao. Cô đi học ở phố thị như thế thì làm gì còn hơn nữa tôi cũng nghe anh cô kể cô từng yêu cơ mà. Đừng làm cái trò mèo đó trước mặt tôi”

Chẳng để tôi giải thích anh tiếp tục lấy gậy đánh vào lưng tôi. Dù có lớp chăn bên ngoài nhưng tôi vẫn đau tới từng thớ thịt. Tôi gào khóc giải thích nhưng anh vẫn đánh. Ngoài cửa, bố mẹ chồng gọi anh liên hồi nhưng sau khi thỏa cơn bực tức anh mới mở cửa bỏ ra ngoài bỏ mặc tôi đau đớn tủi hận.

Mẹ chồng tôi khuyên tôi cố gắng và bắt anh về xin lỗi nhưng suốt cả tuần sau đó tôi không sao có thể gần gũi chồng. Chỉ cần nhìn thấy anh, tôi lại nhớ trận mưa đòn mình bị nhận vào đêm tân hôn ấy. Trên người tôi vẫn còn những vết bầm tím do anh gây nên. Dù sau đó chồng có xin lỗi nhưng tôi không nghĩ một người đàn ông lịch lãm như anh lại cư xử như côn đồ đến vậy.

Cuộc hôn nhân vừa mới chớm nở của tôi làm sao mà tôi có thể vượt qua được nỗi đau này đây. Xin cho tôi lời khuyên với.