Lúc tôi về nói mức lương, chồng bĩu môi chê ít, còn bảo chưa bằng số lẻ mà anh làm ra. Tôi cứ nghĩ anh nói vậy, không ngờ hôm ấy thấy chồng lướt danh bạ để gọi điện thoại, tôi mới phát hiện anh lưu số của vợ là ‘con đỉa’.
Tôi đã từng là một người phụ nữ phụ thuộc vào gia đình, phải nói là như vậy. Sau khi sinh con, tôi quyết định ở nhà chăm con. Đối với tôi, tiền có thể kiếm lúc nào cũng được. Còn tuổi thơ của con thì không bao giờ.
Thời gian đầu, chồng tôi rất ủng hộ chuyện này. Năm ngoái, công việc có thay đổi, thu nhập của chồng tôi cũng giảm chỉ còn một nửa mà thôi. Lúc này con đã lớn hơn, chồng bảo tôi gửi con vào nhà trẻ, nhưng cứ được vài ngày, thằng bé lại lăn ra ốm. Thành ra tôi rất xót ruột, lại ở nhà trông con.
Sang đến năm nay thì con tôi đi học. Trộn vía con lớn hơn nên không còn ốm vặt nữa. Thế nhưng đúng đợt kinh tế khó khăn, tôi đi xin việc ở đâu cũng bị từ chối. Họ bảo tôi đã nghỉ 3 năm rồi, bây giờ đi làm lại thì phải dạy từ đầu, chi bằng tuyển người mới ra trường, vừa năng động lại nhanh tiếp thu.
Sau nhiều lần bị loại ở vị trí cũ, tôi quyết định đi xin việc, làm nhân viên bán hàng, lương cơ bản chỉ được 4 triệu. Lúc tôi về nói mức lương, chồng bĩu môi chê ít, còn bảo chưa bằng số lẻ mà anh làm ra. Tôi cứ nghĩ anh nói vậy, không ngờ hôm ấy thấy chồng lướt danh bạ để gọi điện thoại, tôi mới phát hiện anh lưu số của vợ là “con đỉa”.
Ảnh minh họa: Internet
Đến lúc này thì tôi đã hiểu. Mấy năm nay tôi ở nhà, cơm nước lo toan mọi việc. Nhưng trong mắt chồng, tất cả những điều đó chỉ là việc lặt vặt không tên mà thôi. Có điều ông trời thương tôi, mới đi làm nhưng tôi lại có duyên buôn bán. Tháng nào lương của tôi cũng hơn 20 triệu. Đỉnh điểm là tháng vừa rồi, tôi kiếm được 70 triệu cả tiền hoa hồng. Khi công ty mở thêm chi nhánh mới, tôi sẽ được làm trưởng phòng kinh doanh. Tất nhiên tiền kiếm ra, tôi không nói cho chồng biết. Bản thân chồng tôi cũng chưa bao giờ hỏi vì anh luôn khinh rẻ vợ. Anh chỉ biết tiền tôi kiếm được đủ để chi tiêu sinh hoạt hàng ngày.
Đợt trước mẹ chồng tôi bị bệnh nặng, cần 200 triệu để phẫu thuật. Chồng tôi bảo anh còn thiếu 100 nhưng không biết xoay ở đâu ra. Lúc này, tôi mới đưa tiền của mình và nói tất cả mọi chuyện. Sau khi có tiền và được phẫu thuật, sức khoẻ mẹ chồng tôi đã ổn định. Bà còn cảm kích vì tôi đã đứng ra lo liệu tất cả, còn chồng bây giờ cũng đối xử khác hẳn với tôi. Vì thế mọi người ạ, muốn không bị chồng đánh giá thấp thì đừng bao giờ phụ thuộc vào anh ta.