Tôi không phải người tính toán gì đâu nhưng sống trên đời là phải biết điều, có đi có lại mới toại lòng nhau đúng không mọi người?
Hè nhìn người ta được đi chơi, đi du lịch thoải mái hưởng thụ, còn tôi thì ngày nào cũng “bù đầu bù cổ” với 5 đứa trẻ, bao gồm 3 nhóc nhà tôi và còn thêm 2 cháu trai chị dâu ‘gửi’ tôi chăm sóc hộ để đi làm. Tôi là giáo viên tiểu học nên được nghỉ hè. Dù là vậy thì tôi cũng phải lo công việc, cũng phải nghỉ ngơi, chăm lo cho mình chứ đâu phải cứ rảnh là đi giúp việc cho tất cả mọi người được!
Những ngày bình thường bận rộn, loay hoay với các con, tôi đã đau đầu nhức óc lắm rồi, giờ phải chăm thêm 2 đứa cháu thì không cần nói, hẳn nhiều người cũng hình dung được mỗi ngày tôi vật vã ra sao. Căn nhà lúc nào cũng rối tinh rối mù, ầm ĩ từ sáng tới khuya. Không phải nói quá, nhưng thực sự tôi thấy đi làm còn sướng hơn là ở nhà với “lũ giặc” này.
Nhưng chẳng năm nào tránh được, cứ đến mùa hè là chị dâu ở quê lại ‘hồn nhiên’ gọi điện cho tôi, nói đại khái ý muốn gửi các con mình lên thành phố: “2 cháu trai muốn lên nhà cô chú ở lại, suốt ngày mè nheo mẹ, bảo ở thành phố thích lắm vì có nhiều chỗ vui chơi. Cô chú xem rảnh rỗi thì giúp chị đưa các cháu đi công viên, sở thú, tham quan bảo tàng… để các con trải nghiệm, học hỏi, biết thêm về cuộc sống trên thành phố với nhé”!
Mang tiếng được nghỉ ở nhà nhưng phải chăm 5 đứa trẻ tôi mệt hơn là đi làm, ảnh: dsD
Hơn 3 tuần nay, hai cháu ở lại nhà tôi ăn uống, ngủ nghỉ, vui chơi. Tôi phải thức khuya dậy sớm để chăm sóc, giặt giũ, nấu ăn cho tụi nhỏ. Mỗi ngày tính ra phải tốn hết bao nhiêu là gạo, sữa, rau củ quả, thịt… cũng phải chi hết mấy trăm nghìn, có ngày đến cả triệu!
3 con tôi cộng thêm 2 con chị dâu, đứa nào đứa nấy đều đang ở tuổi ăn tuổi lớn nên tụi nhỏ ăn rất khoẻ, một ngày ít nhất cũng 2 hộp sữa mỗi đứa, có khi uống tận 3 hộp chia cho 3 bữa sáng, trưa và tối trước khi đi ngủ. Mới chỉ tầm nửa tháng thôi mà tôi đã bảo chồng chi tiền đi chợ mua sắm không biết bao lần. Đến nỗi, khi tôi tính lại sổ chi tiêu trong gia đình, nó đã vượt mức cho phép, thậm chí còn âm tiền.
Vậy mà chị dâu chẳng gửi cho tôi một đồng tiền nào phụ vào cả. Nhưng tôi lại ngại mở lời với chị ấy nên chỉ biết than thở, cằn nhằn với chồng, còn anh ấy lúc nào cũng lắc đầu và bảo: “Thôi, có mấy đồng bạc”.
Gia đình tôi cũng chả khá giỏi gì nhưng lại cứ phải “mang tiếng” là ở nhà thành phố. Lương giáo viên của tôi ba cọc ba đồng, còn chồng đi làm văn phòng ngày nào cũng đi sớm về khuya. Anh ấy đâu có thời gian ở nhà phụ tôi chăm 5 đứa nhỏ nên không hiểu mỗi ngày tôi đã trải qua những gì.
Tôi nghĩ, dẫu sao tôi đã bỏ công thì chị dâu cũng nên có chút lòng, đằng này gửi con xong thì im ắng không nói một lời. Chẳng phải chị ấy gửi 2 cháu cho vợ chồng tôi là để đi làm kiếm tiền hay sao. Không biết chị tính gửi các cháu đến bao giờ, chứ nhà tôi đang càng ngày càng cạn kiệt cả sức lực lẫn tài chính rồi.
Tôi kiệt quệ cả sức lực lẫn tài chính nhưng chị dâu vẫn im lặng như việc hiển nhiên, ảnh: dsD
Chưa dừng lại ở đó, ban đầu khi gửi 2 con trai, chị dâu còn bảo với tôi là các cháu ngoan lắm, đã được mẹ dặn dò cẩn thận những điều cần thiết khi lên nhà cô chú ở rồi nên tôi không phải lo lắng hay gặp phiền phức gì đâu. Nhưng tôi nào có ngờ những gì chị dâu nói chỉ xảy ra được đúng 1,2 ngày đầu tiên. Còn lại các ngày sau đó tôi như lạc cả giọng, mất cả tiếng vì phải la rầy tụi nhỏ quá nhiều.
Nhưng thực sự không mắng thì không được, dù sao 2 thằng bé cũng là cháu tôi nên tôi nghĩ mình cũng có quyền dạy dỗ và uốn nắn để đứa trẻ ngoan hơn. Trong khi 3 con tôi từ nhỏ đã được rèn nề nếp, mọi hoạt động sinh hoạt hàng ngày các con đều theo kỷ luật, ngăn nắp và gọn gàng.
Ngược lại, 2 cậu nhóc nhà chị dâu thì đụng đâu để đó, sờ tới đâu là đồ sứt chỗ này, mẻ chỗ kia. Tụi nhỏ rất nghịch ngợm, vô ý tứ dù là lúc ăn uống, tắm rửa hay ngủ nghỉ. Thậm chí, ngay cả kỹ năng chăm sóc bản thân mà các cháu cũng không thành thạo khiến tôi phải nhắc nhở ngày này sang ngày khác.
Điều đáng nói hơn nữa là kể từ lúc các cháu lên nhà tôi, tôi để ý tụi nhỏ cực kỳ thích xem tivi. Ra ngoài chơi thì thôi, chứ cứ sáng thức dậy việc đầu tiên là tụi nhỏ mở hoạt hình, nghe nhạc, xem hài. Cứ như vậy kéo dài suốt cả ngày, tôi phải nhắc nhở rất nhiều. Đi ăn đi, đi tắm đi, tắt tivi đi rồi chơi,…Xem tivi nhiều đến nỗi không riêng gì tiền ăn uống tăng, mà tiền điện cũng gấp đôi tháng trước khiến tôi xây xẩm mặt mày.
News
Ƭhời giaᵰ ƙhṓᵰ ƙhᴏ́ của Sam trưᴏ̛́c ƙhi yêᵰ bề gia thᴀ̂́t bêᵰ chṑᵰg Hàᵰ
Sam hiện là một trong những mẹ bỉm được cư dân mạng dành nhiều sự quan tâm. Dù thoải mái dự sự kiện cũng như đăng ảnh khoe cặp song sinh xinh như thiên thần nhưng Sam vẫn quyết giữ kín…
Diva Hṑᵰg Nhuᵰg: U60 vẫᵰ ‘m-ᴏ̛-ᵰ m-ὀ-ᵰ’, cᴏ́ cuᴏ̣̂c sṓᵰg viêᵰ mᴀ̃ᵰ bêᵰ bạᵰ trai ᵰgoại ǫuṓc
“Tôi và bạn trai có nhiều sở thích chung trong cuộc sống, nghệ thuật và thể thao” – Hồng Nhung chia sẻ. Mới đây, chương trình Giao lộ thời gian – Love in the Bay đã lên sóng, với sự…
Cả showbiz b-à-ᵰg h-òa-ᵰg ƙhi ᵰghe tiᵰ ᵰam đạo diễᵰ tài ᵰăᵰg vừa ǫua đời
PGS.TS Trần Trí Trắc rời cõi tạm lúc 20h50 ngày 27/9, hưởng thọ 82 tuổi. Trích đoạn “Tùng lò gạch” trong vở “Người đàn bà bất hạnh” do ông sáng tác kiêm đạo diễn đã đưa tên tuổi danh hài Xuân…
Đưa bạᵰ trai về ra mᴀ̆́t, vừa tiḗp xúc mẹ đᴀ̃ thở dài rṑi bᴀ̆́t tᴏ̂i bὀ ᵰgay. Nhưᵰg sau đêm aᵰh ᵰgủ ᵰhờ phòᵰg mẹ, ƙhi ᵰhɪ̀ᵰ thᴀ̂́y điều ᵰày mẹ gọi ᵰghiêm túc bàᵰ luᴏ̂ᵰ chuyệᵰ cưᴏ̛́i xiᵰ
Mẹ tôi bất ngờ và thắc mắc tại sao tôi dẫn bạn trai về ra mắt gia đình lại nói yêu đương với người khác. Dù nghe được những điều đó nhưng bà vẫn giữ bình tĩnh mà không làm lớn chuyện. 1. Anh là một kẻ…
Chị dâu vᴀ̆́ᵰg mặt troᵰg ᵰgày giỗ đầu của bṓ bị cả ᵰhà mᴀ̆́-ᵰ-g ‘đṑ vᴏ̂ ᴏ̛ᵰ’ ᵰhưᵰg ƙhi thầy đaᵰg dâᵰg đṑ lêᵰ cúᵰg thɪ̀ b-ᴀ̂́-t ᵰg-ờ tờ giᴀ̂́y ᵰày trêᵰ baᵰ thờ rᴏ̛i xuṓᵰg, dở ra đọc thɪ̀ cả ᵰhà vuṓt mặt ƙhᴏ̂ᵰg ƙịp
Từ khi cưới xong, con dâu rất ít về nhà chồng, giỗ cha chồng không về, tết không về, cũng không bao giờ gọi điện báo lý do. Tôi 65 tuổi, chồng đã mất, có ba con, hai trai một…
Ngày tᴏ̂i chuᴀ̂̉ᵰ bị lêᵰ thủ đᴏ̂ thɪ̀ bà ᵰᴏ̣̂i léᵰ lᴀ̂́y tờ thư ᵰhập học rṑi maᵰg đi đṓt, ƙhi biḗt chuyệᵰ tᴏ̂i hậᵰ vᴏ̂ cᴜ̀ᵰg, tuyêᵰ bṓ c-ạch mặt từ giây phút ᵰày. Ngày bà ǫua đời, tᴏ̂i lêᵰ dọᵰ phòᵰg thɪ̀ thᴀ̂́y thứ ᵰày rᴏ̛i ra từ rưᴏ̛ᵰg đṑ
Đừng để một phút hiểu lầm và bốc đồng làm lỡ mất cơ hội và thời gian được ở bên cạnh những người thân yêu của mình. Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo và lạc hậu. Nhà nào…
End of content
No more pages to load