Tôi bị vợ làm cho một phen mất mặt với bạn bè quá, thế mà cô ấy vẫn vênh vang như không có gì vậy.

Chẳng là tôi có rất nhiều anh em bạn bè thân thiện, quý mến nhau. Cứ thỉnh thoảng lại tụ tập ăn uống, hát hò cho vui vẻ. Vợ tôi thì làm cơ quan nhà nước, cô ấy lúc nào cũng cằn nhằn:

“Anh tụ tập ít thôi, bia bọt vào hại sức khỏe, tốn tiền”.

Tôi là đàn ông, đi làm cũng phải giao lưu với người này người kia. Vợ có tí máu ích kỉ trong người nên cứ cấm chồng vậy thôi chứ lo gì sức khỏe của tôi đâu.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn Internet

“Cô thấy kém miếng khó chịu thì cũng đi ăn uống, hát hò tưng bừng với bạn bè đi, tôi có nói gì đâu”.

“Em không rảnh rỗi thừa thời gian với tiền bạc như anh. Hai đứa con vứt cho ai”.

Lúc nào vợ tôi cũng mang con cái ra để làm cái cớ. Xong động tí hỏi đến tiền nong, nhưng đàn ông cần chi nhiều thứ, nên tôi chỉ đưa cô ấy 1, 2 triệu là được rồi, đàn bà khéo co thì ấm thôi.

Đợt này quán xá hầu như đóng cửa hết, mà cứ cuối năm thì mấy anh chị em hay rủ nhau nhậu cho vui. Ra ngoài sợ phức tạp, tôi mới mời mọi người đến nhà cho ấm cúng. Anh em, bạn bè cũng đồng ý cả, hẹn thứ 7 tụ tập cho vui.

Tôi dặn vợ:

“Thứ 7 anh mời mọi người đến nhà mình chơi, em làm cho anh khoảng 5 nồi lẩu nhé”.

“Làm gì mà lắm thế anh?”

“Thì anh đông bạn bè mà, chẳng mấy khi người ta đến nhà mình cũng phải tiếp đãi cẩn thận tí chứ”.

“Làm cũng được thôi nhưng tiền đâu?”

“Suốt ngày tiền”.

Tôi moi ví được mấy trăm đưa vợ để cô ấy mua thực phẩm, thiếu tự biết mà bù thêm. Sáng vợ đi chợ mua đồ về lúi lúi làm chế biến, còn tôi sang hàng xóm mượn mỗi nhà một cái bếp điện về để đấy. Cô ấy nấu ăn cũng rất khéo, hai bên nội ngoại có việc gì đều vợ vào bếp nấu chính nên tôi yên tâm.

Đến trưa thì anh em kéo đến xe để chật cả sân. Vợ tôi tất tả bê đồ lên, đang rét rét lại đói nên anh em ngồi vào đánh chén luôn. Trông vợ bày biện cũng ngon mắt, mâm nào mâm nấy đầy ắp rau cỏ, nước lẩu thì sóng sánh. Thế nhưng mọi người ăn được một tí thì cô bạn của thằng em tôi không kịp chạy ra ngoài mà nôn thốc nôn tháo tại mâm luôn.

“Eo ôi kinh quá”.

Cô ấy chỉ vào nồi lẩu, bạn tôi vớt lên nguyên cái phao câu vịt đầy lông. Cả mấy mâm không ai bảo ai, mọi người khoắng từ đáy lên thì nồi nào cũng có lông vịt, không thì nguyên cái chân vịt còn vàng ươm chưa lột lớp vỏ.

Lúc đấy thì ai cũng buông đũa hết. Tôi điên quá mới quát vợ, cô ấy bế con từ trên tầng xuống bảo:

“Sao thế anh, cần thêm gì nữa à đề em đi mua luôn thể”.

“Cô làm ăn ẩu thế à, sao nồi nào cũng toàn lông gà lông vịt vậy? Mà tôi có bảo cô làm lẩu vịt đâu, phải tự biết mà làm cái gì ngon như lẩu hải sản, lẩu thái chứ”.

“Anh đưa có 700 em mua vịt cho rẻ. Lúc nấu con quấy quá vừa trông vừa làm nên không kỹ mọi người thông cảm”.

Thấy vợ chồng tôi cãi nhau anh em bạn bè xin phép về hết. Vậy mà vợ tôi vẫn nhơn nhơn như không có gì. Giờ tôi được một phen bẽ mặt với mọi người. Chắc chắn vợ tôi cố ý làm như vậy để đuổi khách của chồng, thế mà vẫn cố tỏ ra mình vô tội. Từ giờ có tiền tôi rủ bạn ra ngoài cho xong, đỡ bị bẽ mặt.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn Internet