Có thể khi tôi nói không nên lấy vợ từng làm “gái” thì sẽ có nhiều người cười, bảo tôi nói thừa. Nhưng tôi biết, tôi không phải là người duy nhất “lấy đĩ về làm vợ”.
Ngày cưới, khi mọi người hỏi vợ tôi làm gì, tôi cười lúng túng và trả lời: Vợ em/cháu chưa có nghề nghiệp gì, đợt này về với xin ạ. Một vài ánh mắt thoáng ái ngại. Tôi quay mặt đi, thực tế, cô ấy cũng có một cái nghề, từng có một cái nghề, nhưng chẳng ai lại bảo: Vợ tôi từng làm “gái”.
Tôi đã thực hiện đúng cái câu nói: “lấy đĩ về làm vợ”. Ngày ấy còn trẻ, chưa có người yêu, bị bạn bè rủ rê, tôi cũng đi chơi gái kha khá lần. Đây cũng là một lý do để tôi quyết định lấy cô ấy. Nhìn thẳng vào vấn đề, tôi cũng chẳng phải là người quá tử tế gì. Người ta là gái, qua tay không ít thằng đàn ông. Còn tôi là một thằng đàn ông, cũng từng “qua tay” không ít gái. Cũng “bẩn” như nhau mà thôi.
Lần đầu tiên gặp cô ấy, tôi cũng hơi ấn tượng, vì khuôn mặt cứ phảng phất nét buồn và không dạn dĩ như nhiều “đồng nghiệp” khác. Ngay từ lần đầu ấy, chúng tôi đã nói chuyện khá nhiều, lần sau, tôi lại hẹn tiếp, cứ như thế, cho đến khi tôi bảo cô ấy bỏ nghề để lấy tôi.
Bây giờ, thì cô ấy đã có công việc khác, là nhân viên bán hàng trong một siêu thị. Chúng tôi cũng đã có một cháu nhỏ 3 tuổi. Cuộc sống có thể nói là tạm ổn. Tôi không có gì phàn nàn, nhưng tự bản thân tôi không hạnh phúc. Cô ấy là người đàn bà tôi cần, nhưng quá khứ ấy khiến tôi mệt mỏi. Đàn ông có thói ích kỷ, tôi có thể chơi gái nhưng sâu thẳm vẫn mong có một người vợ chỉ của riêng mình mà thôi. Cô ấy chiều chuộng, chăm lo cho tôi. Nhưng càng chiều chuộng, tôi càng nghĩ đó là kỹ năng nghề nghiệp cũ không thay đổi. Càng chăm lo, tôi càng cho rằng đó là sự thiếu tự tin. Lòng tôi lúc nào cũng chứa đầy ấm ức.
Có thể khi tôi thêm nghề làm “gái” vào list những nghề không nên lấy làm vợ này thì sẽ có nhiều người cười, bảo tôi nói thừa, bảo tôi rỗi việc, thậm chí là điên khùng, và đừng tưởng người khác cũng điên như tôi. Nhưng tôi biết, không chỉ có duy nhất tôi là người “lấy đĩ về làm vợ”. Cũng có nhiều người khác vướng lưới tình của những cô gái lắm kinh nghiệm và khao khát thoát thân này. Vợ tôi yêu tôi thật lòng, nhưng cô ấy từng coi tôi như một con mồi, một chỗ bấu víu để đổi đời nhơ nhớp.
Tốt nhất là những thanh niên chưa vợ, đừng có vướng vào những chuyện tình một đêm như thế. Khi lưới tình đã được giăng ra, bản thân ta khó mà thoát được. Đừng vì vài lúc sung sướng, vài lần “đú” theo bạn bè, cho biết mùi đời mà làm khổ chính cuộc đời mình. Một người vợ tốt cần thiết phải là người có cả quá khứ tốt nữa, không phải chỉ hiện tại và tương lai là đủ.
Tôi chỉ ước ao, vợ mình đừng làm cái nghề này, còn bất cứ nghề nào, tôi cũng chấp nhận được hết.