Bố mẹ tôi tái mặt còn tôi rất thất vọng về người chị mà tôi luôn kính trọng bấy lâu nay.
Nhà tôi có 2 chị em gái, tôi lấy chồng sinh con từ khi 24 tuổi, hiện tại đứa con lớn của tôi đã gần 8 tuổi. Chồng tôi là một người biết điều, được lòng bố mẹ vợ nên tôi không có gì phải chê.
Khác với tôi, chị Huyền – chị gái tôi vẫn sớm tối đi về một mình. Chị xinh đẹp, giỏi giang và vẫn không chịu lấy chồng dù đã 35 tuổi. Chị chăm chỉ làm việc, ngoài giờ làm hành chính trên công ty, buổi tối chị còn bán thêm mỹ phẩm online. Những ngày nghỉ người ta có đôi có cặp đưa nhau đi chơi, còn chị gái tôi vẫn miệt mài làm việc. Trước kia chị cũng yêu vài người nhưng chẳng đến đâu. Có người kiên nhẫn theo đuổi chị cả 6 năm nhưng cuối cùng cũng chỉ nhận lại sự thờ ơ từ chị.
Bố mẹ tôi khá thoáng tính, để các con tự lựa chọn hạnh phúc nhưng ngoài 30 rồi chị Huyền vẫn chưa chịu kết hôn khiến bố mẹ sốt ruột. Lần này, bố mẹ tôi quyết định tìm chồng cho chị Huyền, có như vậy ông bà mới yên tâm được.
Những người mà bố mẹ tôi giới thiệu đều rất ưng chị ấy, thế mà mối nào chị cũng tìm mọi lý do để từ chối. Lúc thì chị chê người ta trẻ quá, lúc thì già mà thu nhập thấp. Khi thì từ chối với lý do công việc và còn muốn hưởng thụ cuộc sống tự do thêm một thời gian nữa.
Chị từ chối lấy người bố mẹ chọn, chị cũng phũ phàng với người theo đuổi chị. Giận quá, bố tôi bảo chị không lấy chồng thì đừng về nhà nữa. Lần đầu tiên tôi thấy bố giận như vậy. Còn mẹ tôi bất lực và hỏi: “Tóm lại tiêu chuẩn chọn chồng của con là gì? Con nói đi để mẹ tìm cho con một mối tốt”.
Ảnh minh họa. (Nguồn AI)
Sau nhiều năm giấu kín, cuối cùng chị Huyền cũng chịu thú nhận lý do không muốn lấy chồng trước mặt bố mẹ: “Con không có tiền tiết kiệm, lấy chồng bao khoản phải lo lắng, đến lúc kinh tế đi xuống, lại thêm 1-2 đứa con, vợ chồng cãi cọ vì không có tiền tiêu rồi ly hôn thì biết làm thế nào?”.
Nghe lý do chị gái đưa ra bố mẹ tôi tái mặt, còn tôi rất thất vọng về người chị mà tôi luôn kính trọng bấy lâu nay. Chị làm việc tối ngày tưởng kiếm được nhiều lắm mà hóa ra tiêu pha hết cả, đến giờ không còn đồng nào trong tay nên sợ lấy chồng!
Sáng hôm qua, nghe mẹ nói bố bị đau họng không tha thiết ăn uống gì nữa. Thế là tôi vội vàng đi chợ nấu cháo rồi mang qua cho bố ăn. Khi sang tới nơi tôi nhìn qua phòng khách thì thấy mẹ và chị Huyền đang ngồi nói chuyện trong đó.
Tôi định bước vào nhưng khi nghe thấy lời của mẹ liền khựng lại: “Đây là 300 triệu tiền tiết kiệm cả đời của bố mẹ, con cầm lấy và không được nói cho ai biết kẻo đến tai em gái lại không hay. Nếu con chịu lấy chồng trong năm nay thì khoản tiền đó sẽ thuộc về con. Bằng giá nào con cũng phải lập gia đình đừng để bố mẹ phải suy nghĩ quá nhiều về vấn đề này nữa”. Mẹ vừa dứt lời, chị liền cảm ơn mẹ và hí hửng nhận số tiền, chị còn hứa sẽ cố gắng tìm kiếm bạn trai theo ý của mẹ.
Nhìn thái độ của chị gái, tôi cảm thấy thất vọng nhân đôi. Chị trưởng thành, 35-36 tuổi rồi mà lại ngửa tay cầm số tiền dưỡng già của bố mẹ.
Nhìn lại bản thân từ ngày lấy chồng, tôi chưa bao giờ lấy của bố mẹ một đồng mà chỉ mang tiền đến biếu ông bà. Bởi vì tôi luôn mong bố mẹ có tuổi già đầy đủ, an vui không phải lo lắng nhiều đến chuyện tiền nong.
Vậy mà giờ đây mẹ lại cho chị Huyền hết tiền tiết kiệm mà mẹ đã dành dụm bấy lâu nay. Tôi thật không ngờ chị lại có suy nghĩ ích kỷ và hẹp hòi đến vậy. Tôi còn lo sợ rằng sau khi đưa hết tiền cho chị ấy, nếu chẳng may bố mẹ có ốm đau bệnh tật đi viện thì lúc đấy biết lấy tiền đâu ra mà chữa trị. Theo mọi người, tôi phải nói làm sao để chị gái hiểu mà trả lại tiền dưỡng già cho bố mẹ đây?